ĐƠN KÊU CỨU VỀ CÁCH HÀNH XỬ
VÔ NHÂN ĐẠO
ĐỐI VỚI TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM VI ĐỨC
HỒI
Kính gửi:
Hội đồng Nhân quyền Liên
Hiệp Quốc
Văn Phòng Cao Uỷ Liên Hiệp
Quốc
Các tổ chức nhân quyền
trên toàn thế giới
Các cơ quan truyền thông
trong nước và quốc tế
Tôi : Hoàng Thị Tươi ( vợ tù
nhân lương tâm Vi Đức Hồi )
Địa chỉ : Số nhà 80 đường
19/8, Khu An Thịnh, thị trấn Huyện Hữu Lũng, Tỉnh Lạng
Sơn.
ĐT : 0974348185; NR : 0253825457.
Ngày 28 - 1 - 2013 vừa qua tôi và
các em, con, cháu trong gia đình tổ chức chuyến đi thăm
chồng tôi là Vi Đức Hồi bị nhà nước CS Việt Nam bỏ
tù vì bất đồng chính kiến, bày tỏ lương tâm về
những vấn đề xã hội. Hiện anh đang bị giam tại phân
trại II, Trại giam Ba Sao, Nam Hà.
Một ngày cuối năm, cận kề
ngày Tết cổ truyền của dân tộc, tôi đã chuẩn bị
cho chồng những món ăn ngày tết để anh đỡ nhớ nhà.
Tuy nhiên khi đến nơi, chờ một lúc khá lâu mới thấy
cán bộ trong khu nhà của lãnh đạo ra hỏi rằng: “ Gia
đình nhà Vi Đức Hồi đâu?”. Ngay lập tức tôi và em
trai anh Hồi cùng đứng dậy và đồng thanh: “ Đây ạ”.
Rồi họ nói rằng gia đình có những ai ? Chúng tôi chỉ
cho họ tất cả những người cùng đi và nói rõ mối
quan hệ của từng người với anh Hồi. Thể rồi họ
quay sang tôi và nói: “Khi vào gặp, chị phải giữ bình
tĩnh, không được lu loa hay làm ầm lên. Nếu không chúng
tôi sẽ dừng cuộc thăm gặp tại đó”. Tôi giật mình
nhưng không nói gì cả. Trong đầu tôi bắt đầu có rất
nhiều luồng suy nghĩ và lo lắng, không biết điều gì đã
xảy ra với chồng mình mà họ lại rào trước đón sau
như vậy ? Đến nơi họ bảo gia đình tôi lên đợi ở
một căn phòng trên tầng 2 của ngôi nhà là nơi ở và
làm việc của cán bộ trại, rồi họ đi dẫn giải chồng
tôi đến.
Trong khi
chờ đợi cả gia đình tôi đều ra hành lang chờ để
được nhìn thấy người thân ra từ cửa trại tù. đang
đi trên sân bỗng chồng tôi nói rất to: “ Kể cả các
ông không cho gặp gia đình cũng không sao, chẳng vấn đề
gì cả”. Ngay lập tức 2 đứa cháu của tôi nói ngay: “
Chắc là họ cũng nói với chú Hồi như nói với mình lúc
nãy đây”. Khi lên đến nơi anh rất mừng vì có đông
anh em con cháu đến thăm và ngay lập tức anh thông báo
với tôi rằng: “ Anh tiếp tục bị biệt giam thêm 6
tháng nữa”. Tôi hỏi anh : “ Lý do vì sao mà họ tiếp
tục làm vậy?” thì anh ấy nói rằng không có lý do gì
cả. Nếu có thì chỉ là do anh không nhận tội mà thôi.
Thậm chí họ còn nói trong thời gian 6 tháng kỉ luật vừa
qua anh cũng chấp hành tốt không có vấn đề gì. Vậy mà
họ vẫn tiếp tục giam riêng anh 6 tháng tiếp. Ngay sau khi
có quyết định kỉ luật tiếp 6 tháng nữa anh có làm
đơn trình bày sức khóe của anh không được tốt. Cụ
thể trong mấy ngày cấp cứu, huyết áp không ổn định
buổi sáng lên 160 nhưng buổi chiều lại tụt xuống còn
90. Đồng thời bệnh tim bị tái phát trở lại nên muốn
về ở chung phòng với các anh em để nếu xảy ra vấn đề
gì thì anh em gọi bác sĩ giúp thì lãnh đạo trại có đến
làm việc với anh, nhưng đến giờ vẫn vậy thì chắc
không được đáp ứng. Trong khi kể cho tôi nghe thì anh tỏ
ra rất bức xúc vì tù nhân chỉ còn rất ít quyền lợi
nhưng họ vẫn cố tình cắt hết cái quyền ít ỏi ấy
của tù nhân. Ví dụ quyền được đọc báo Nhân dân
nhưng thực tế không có, muốn có tí nước sôi để pha
thuốc uống cũng không vv và vv… Tôi cũng không biết
anh bị đối xử tệ đến mức nào nhưng chỉ hơn 1 tháng
mà nhìn anh tôi vô cùng đau xót, anh gày và tiều tụy đến
bất ngờ, bệnh tật nguy hiểm như vậy mà bị giam riêng
một mình, có bị sao cũng không ai biết. Anh nhắn với
tôi rằng nói với anh em tinh thần anh vẫn vậy, trước
sau như một, anh mong làm sao quốc tế có thể đến trại
gặp các anh để các anh được bày tỏ và có rất nhiều
điều đế tố cáo.
Là một người vợ tôi thấu
hiểu chồng tôi – anh Vi Đức Hồi vốn dĩ là một người
chân hiền ưa lẽ phải yêu công lý chỉ bày tỏ chính
kiến, lương tâm của mình mà bị bỏ tù. Anh không hề
có tội mà chính những kẻ bắt anh đang mang tội với
nhân dân, với non sông đất nước Việt Nam, tội làm
trái với luật pháp Việt Nam và luật pháp quốc tế.
Chính vì vậy khi họ bắt và đưa anh ra xét xử nửa kín
nửa hở, ngăn cản người thân bạn bè, nhân dân đến
tham dự phiên tòa rồi bỏ tù anh một cách phi lý. Bỏ tù
anh, họ vẫn chưa yên tâm vì anh không nhận tội nên mới
có cách hành xử vô nhân đạo đối với anh như hiện
nay để triệt hạ chính kiến và lương tâm của anh.
Tôi cùng các em, con cháu ra
về rất xót đau và vô cùng lo lắng cho tính trạng sức
khỏe, bệnh tật cũng như tính mạng của anh Hồi đang bị
đe dọa bởi cách hành xử vô lý, vô nhân đạo như hiện
nay.
Vậy tôi viết đơn này kêu
cứu tới Hội Đồng Nhân Quyền liên hiệp quốc, Văn
Phòng Cao Uỷ Liên Hiệp Quốc, các tổ chức nhân quyền
trên thế giới, các cơ quan truyền thông trong nước và
quốc tế lên tiếng để nhà nước CSVN chấm dứt ngay
việc hành xử một cách vô lý, vô nhân đạo đối với
chồng tôi. Đồng thời yêu cầu nhà cầm quyền CSVN thực
hiện đúng luật pháp Việt Nam cũng như luật pháp quốc
tế về quyền con người mà họ đã cam kết, trả tự
do cho chồng tôi một cách vô điều kiện.
Xin chân thành cảm ơn sự quan
tâm và giúp đỡ của quý vị !
Lạng Sơn, ngày 4 tháng 2
năm 2014
|
No comments:
Post a Comment