27 March 2015

THƯ GỬI ÔNG NGUYỄN PHÚ TRỌNG TỔNG BÍ THƯ ĐCSVN

LỜI NÓI ĐẦU :

                                      Gửi các bạn của tôi

            Tôi đã gửi bức thư từ năm ngoái qua đồng chí bí thư quận Tây Hồ tới ông Nguyễn Phú Trọng bày tỏ ý kiến của tôi về trách nhiệm của các vị có quyền chức. Chờ mãi, đến nay đã gần 4 tháng không một lời phúc đáp, cho tôi được biết mình đúng hay sai ở chỗ nào. Hơn nữa gần đây việc nhà cầm quyền cho người mang cờ Đảng phá rối cuộc tưởng niệm các liệt sĩ hy sinh bảo vệ Tổ quốc ở Gạc Ma - Trường Sa nhân ngày 14.3.2015 ( chúng tôi có hình ảnh, tên tuổi, nơi học tập … của các phần tử dư luận viên đi cùng công an phá quấy ). 





Tiếp theo là việc tàn phá cây xanh giữa thủ đô Hà nội … là những việc làm sai trái mà đảng bộ Hà nội phải chịu trách nhiệm. Việc cũ không giải quyết, nhiều việc mới rất xấu lại tiếp diễn. 







 Tôi thực sự bức xúc và thấy cần thiết phải đưa bức thư không được hồi âm lên công luận để trong và ngoài đảng được biết, nhắc nhở những người có trách nhiệm phải làm việc một cách nghiêm túc , đáp ứng những đòi hỏi chính đáng của đảng viên và nhân dân. 

                                                                                             Hà nội, ngày 31` tháng 12 năm 2014

Kính gửi :    Ông Nguyễn Phú Trọng,
Tổng bí thư Đảng Cộng sản Việt nam (CSVN)
Đồng kính gửi đồng chí Nguyễn văn Thắng
Bí thư Đảng CSVN, đảng bộ Tây Hồ, Hà nội.

            Tôi là Vũ Linh, địa chỉ số 4 ngách 31/43 đường Xuân Diệu, quận Tây Hồ gửi đến đồng chí và các cán bộ dân chính đảng của quận Tây Hồ, phường Quảng An lời cảm ơn vì đã 2 lần đến thăm gia đình, trao đổi thân tình và chúc mừng năm mới.
            Thực tế diễn ra trong thời gian qua và ngay cả hiện nay có nhiều điều rất đáng lo ngại. Những ý kiến chúng tôi đưa lên trước đây không được phúc đáp, ngược lại còn bị xuyên tạc, đòi xử lý những người có ý kiến. Sau khi chúng tôi gửi bức thư ngỏ tới Trung ương và toàn thể đảng viên thì cả 61 người ký tên đều được “ thăm hỏi “, phê phán nhưng không có một cuộc trao đổi công khai nào để phân biệt đúng sai. Ở quận Tây Hồ, các cuộc gặp gỡ, trao đổi giữa các đồng chí tuyên huấn, công an quận và sau này là cuộc trao đổi với đồng chí bí thư Đảng ủy quận, bí thư Đảng ủy phường với chúng tôi đã diễn ra cởi mở, chân tình, thẳng thắn, xây dựng.
Trong câu chuyện, đồng chí Nguyễn văn Thắng, bí thư quận ủy  yêu cầu chúng tôi có ý kiến gì góp với Đảng nên trao đổi với đồng chí, đồng chí sẽ chuyển các ý kiến đó lên các đồng chí lãnh đạo mà không nên đưa lên mạng, dễ bị lợi dụng, xuyên tạc. Vì vậy hôm nay chúng tôi muốn được nêu lên một vài suy nghĩ, lo lắng của chúng tôi. Qua đây nhờ đồng chí giúp chuyển thư này tới ông Nguyễn Phú Trọng, TBT Đảng CSVN.
Điều gì đúng góp với ông, với Đảng để làm tốt việc chung thì lãnh đạo nên tiếp nhận, điều gì sai chắc chắn chúng tôi tiếp thu sửa đổi, tất nhiên là sau những cuộc thảo luận, trao đổi có lý có tình, không áp đặt, không chụp mũ nhau.
           
            1- Về chúng tôi :
            Bản thân tôi tuổi đã cao - gần 80 tuổi - tôi đã nghỉ sinh hoạt đảng, nhưng sự gắn bó với sự nghiệp của Đảng thì nó đã có tự trong tâm tôi trong suốt cuộc đời. Cho đến hôm nay, những việc gì có lợi cho đất nước , dù nhỏ hay lớn , tôi không từ nan. Những gì có hại cho Đảng vẫn làm cho tôi bức xúc, do đó không thể không nói lên ý kiến của mình với những người có trách nhiệm với dân với nước, với Đảng .
            Vợ tôi là Nguyễn thị Kim Chi đã tham gia kháng chiến chống Mỹ 10 năm ở chiến trường không chết, còn sống trở về, nay nghỉ hưu tiếp tục sáng tác, tham gia các hoạt động nghệ thuật phục vụ văn hóa cách mạng, nêu gương tốt, chống tiêu cực.
           
Suốt đời chúng tôi đã làm việc hết mình, không sợ khó, không sợ chết, không mảy may vụ lợi, làm mọi việc theo yêu cầu, chỉ thị của Đảng nhằm mục tiêu : Dân tự do, no ấm. Đất nước giàu có, văn mình như các nước trên thế giới trong cùng khu vực chúng ta.


2- Những nhận xét, suy nghĩ :
a)-Thực tế của 40 năm xây dựng hòa bình vừa qua, đất nước nợ nần chồng chất, kinh tế càng ngày càng tụt hậu so với các nước cùng hoàn cảnh ban đầu như ta. Nông dân không được quyền sở hữu tư liệu sản xuất, công nhân suốt đời gia công thuê.
Con đường xây dựng kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa có phương hướng ra sao, cách thức làm ăn thế nào, kế hoach cụ thể ra sao rất mù mờ .
Xã hội thì tham nhũng tràn lan, càng chống tham nhũng thì tham nhũng càng dữ dội. Các quan càng tham thì dân càng nghèo, càng nhũng thì dân càng khổ. Những quả đấm thép về kinh tế theo định hướng xã hội chủ nghĩa, như vinashin, vinaline, cùng với không biết bao nhiêu cơ sở kinh tế quốc doanh khác đã trở thành các trung tâm thất thoát kinh tế lớn nhất, các mỏ vàng của những ông quan tham nhũng to béo nhất ở đất nước chúng ta. Sự mất mát về kinh tế này chắc chắn lại chỉ “ trăm dâu đổ đầu tằm “. Dân phải gánh chịu !
Việc xây dựng nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa theo kiểu Liên xô cũ không dẫn đến kết quả, cần phải thay đổi theo đúng quy luật kinh tế thị trường , như nội dung chúng tôi đã nêu trong “thư ngỏ 61 “. Chính ông tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói rằng : “ ... đến hết thế kỷ này không  biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt nam hay chưa ... “ đã khẳng định đường lối xây dựng kinh tế thị trường định hướng xã hôi chủ nghĩa là không khả thi. Cần thay đổi.
b)-Với dân : Oan sai tràn ngập qua các vụ án. Quyền con người, quyền tự do bị bóp nghẹt bởi các điều luật rất mập mờ như 258 hay 88 mặc dù nước ta là một nước thành viên về quyền con người của Liên hiệp quốc. Những người yêu nước trở thành tù nhân lương tâm ngày một nhiều.
c)-Với đất nước : Nguy cơ xâm lược từ phía Trung quốc hiện hữu nguy kịch, từ hành động xâm lược bằng vũ lực trực tiếp trên bộ, ngoài khơi. Ai nói đến Trung quốc xâm lược là tù tội. Ai đi thắp hương nhớ đến nhân dân và chiến sĩ hy sinh trên biên giới, ngoài hải đảo là bị công an và côn đồ gây rối.
Lãnh đạo từ trung ương đến các tỉnh cho Trung quốc thuê đất, thuê rừng dọc biên giới suốt từ Bắc đến Nam và những yếu điểm quân sự miền Trung, Tây nguyên ... để họ lập làng, họ sinh con đẻ cái trong một khoảng thời gian cả nửa thế kỷ. Họ làm gì, khai thác gì không ai được biết, Ai dám đảm bảo những vùng đất này sau 50 năm còn là đất của ta? Hãy còn đó sự mập mờ của một thỏa thuận Thành đô – chính Trung quốc đã công bố, còn phía ta vẫn im lặng như tờ. Người ta bảo rằng “ yên lặng là đồng ý “ đấy!
Đó có phải là thực trạng của chúng ta hiện nay không (?) hay bị các “lực lượng thù địch “ phao tin đồn nhảm, xuyên tạc sự thật ?
Các đồng chí có yên tâm không? Các đồng chí có phấn khởi trước thực trạng này không?
Chúng tôi không yên tâm!

d)- Với lãnh đạo : Khi tôi gia nhập Đảng Lao động Việt nam ( LĐVN ) năm 1962 , tôi hiểu rẳng đảng viên phải làm mọi việc tốt nhất và chịu trách nhiệm trước Đảng, trước Dân. Những việc tốt đảng viên làm được góp phần vào thành quả cách mạng của Đảng phục vụ dân, phục vụ đất nước. Những việc sai, xấu đảng viên nào làm thì phải chịu trách nhiệm cá nhân. Không được đổ tội lỗi đó cho Đảng và càng không được nhân danh Đảng mà làm bậy. Bây giờ thì mọi việc ngược lại cả!
 Các đồng chí thử xem lại xem :
Ông Nguyễn Sinh Hùng khi được chất vấn đại ý “ Quốc hội quyết định sai thì ai chịu trách nhiệm (?)” thì trả lời xanh rờn: “ Quốc hội là dân, dân quyết định sai thì dân chịu chứ thi hành kỷ luật ai (?) !”
Một lần khác khi đại biểu quốc hội yêu cầu xử lý kỷ luật nghiêm các cán bộ tham nhũng, ông Hùng đã trả lời đại ý : “ Nếu thi hành kỷ luật hết thì lấy ai mà làm việc (?)” Những phát biểu trên ai cũng biết và ai cũng buồn.  Ông Hùng nói ra mồm hay chúng ta nghe nhầm ?
Càng nghĩ càng buồn !

Ông Nguyễn Phú Trọng thì yêu cầu dân góp ý hiến pháp sửa đổi 2013 nói không có vùng cấm, khi người ta góp ý kiến chân thành nhưng khác ý thì bảo họ là thoái hóa, biến chất và đòi xử lý ! Đảng ta đâu có phải là một tổ chức lá mặt lá trái. Lá mặt lá trái là việc làm của ông Trọng. Ông Trọng phải chịu trách nhiệm cá nhân, không đại diện cho Đảng trong việc này! Gần đây, ngày 18.12.2014 ông Trọng lại phát biểu trên báo Quân đội Nhân Dân nhân dịp 22 tháng 12 năm 2014 về việc           “ Không phân chia sự lãnh đạo quân đội cho lực lượng khác ngoài Đảng “.
Kỳ lạ ! Từ xưa đến nay quân đội nhân dân do ai lãnh đạo (?). Tự nhiên lại dựng lên điều này để làm gì? Lại có chuyện gì nữa đây? Hơn nữa nhiều điều trong lập luận của ông Trọng đưa ra sai, thậm trí trái hiến pháp vừa mới sửa đổi năm 2013.
 Ví dụ : Điều 65 Hiến pháp hiện hành ghi đầy đủ :
Lực lượng vũ trang nhân dân tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, Nhân dân, với Đảng và Nhà nước, có nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội; bảo vệ Nhân dân, Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng toàn dân xây dựng đất nước và thực hiện nghĩa vụ quốc tế “.
Lực lượng vũ trang nhân dân phải trung thành trước hết với Tổ quốc, với Nhân dân chứ!
Rất tiêc, trong bài báo ngày 18.12.2014, ông Trọng đã từ bỏ hiến pháp, nói đi nói lại nhiều lần :
... quân đội luôn trung thành với Đảng, Tổ quốc, nhân dân “ ;
“ ... quân đội đã luôn xứng đáng là công cụ bạo lực cách mạng sắc bén, lực lượng chính trị trung thành của Đảng, Tổ quốc và nhân dân “ ;
“ ... xây dựng quân đội luôn là lực lượng tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc, hết lòng phục vụ nhân dân”
 Sao có thể trung thành ( trước hết ) với Đảng rồi mới đến Tổ quốc, mới đến Nhân dân (?). Không có Tổ quốc, không có Nhân dân thì Đảng sống với ai, ai nuôi Đảng (?). Đảng lấy đảng viên ở đâu ra mà kết nạp. Không lẽ sang Tàu mượn người Tàu về làm đảng viên cho Đảng hay sao (!?).
 Không có Nhân dân thì ai nuôi quân đội bây giờ (!). Quân đội trước hết phải trung thành với Tổ quốc, với nhân dân! Chớ bao giờ được phép nói ngược !
 Ai không trung thành trước hết với Tổ quốc, với Nhân dân là đồ bất hiếu! Đảng CSVN là một đảng trung hiếu với dân với nước. Tất cả mọi đảng viên – từ lãnh đạo đến đảng viên thường – tự nguyện làm người đầy tớ trung thành của nhân dân , một lòng một dạ sẵn sàng hy sinh phấn đấu phục vụ dân, phục vụ đất nước đến hơi thở cuối cùng ! Chí có những kẻ phản bội mới bất hiếu với dân với nước, mới đặt Đảng trên cả Tổ quốc, trên cả Nhân dân nhằm phục vụ cho một thiểu số cầm quyền vụ lợi, núp dưới danh nghĩa của Đảng mà thôi.
Trong trường hợp này không phải là hớ hênh về việc dùng chữ nghĩa, ông Trọng đã bằng giấy trắng mực đen chính thức tự đặt Đảng trên Tổ quốc, trên Nhân dân! Ông Trọng tuy là tổng bí thư Đảng nhưng không có quyền tự tiện đặt Đảng trên Tổ quốc, trên Nhân dân, không có quyền nói sai mục tiêu xây dựng quân đội nhân dân của Đảng. Chính vì sự nhận thức sai này, một số nơi ( ngay cả Hà nội ) Đảng bộ các địa phương đã cho phép quân đội nhân dân, công an nhân dân ... và cả côn đồ ... đi đàn áp cưỡng chế nông dân giải tỏa đất cho các dự án của các chủ kinh doanh địa ốc   ( như ở Văn giang, Dương nội  ...) mà không phải là công trình quốc phòng, công trình phúc lợi xã hội như hiến pháp quy định. Vậy là Đảng bộ ở một số nơi đã dùng lực lượng vũ trang “ trung thành với Đảng “ , vốn là con em nhân dân, vốn là từ nhân dân mà ra, đi đàn áp nhân dân. Đảng lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối ! Việc gì lại không có sự lãnh đạo của Đảng (?). Lãnh đạo toàn diện kiểu này thì hỏng mất rồi! Thực tế này có thể bắt người ta nghĩ khác được không? Không một lực lượng thù địch nào có thể xúi dục người ta nghĩ như thế, trừ chình việc làm sai trái của chúng ta.

Các đồng chí có phấn khởi trước chuyện này không? Những chuyện này là có thật hay do ai đó bịa ra để nói xấu lãnh đạo, nói xấu nhà nước?
Thú thực, chúng tôi phẫn nộ về những chuyện như thế này. Sai trái quá !

Chẳng lẽ suốt đời chúng tôi không ngại hy sinh, không sợ gian khổ làm mọi việc theo sự lãnh đạo của Đảng ( LĐVN ) xóa bỏ chế độ bóc lột này để xây dựng một chế độ xã hội khác mà tính thiếu dân chủ, sự phát triến xã hội còn tồi tệ hơn, tham nhũng khủng khiếp hơn, dân bị chính con em mình mang súng ống, dùi cui đi đàn áp ... còn người cầm quyền thì tự tung tự tác thế này sao ?

Chương V Điều 88, mục 5  của hiến pháp quy định: Chủ tịch nước:
Thống lĩnh lực lượng vũ trang nhân dân, giữ chức Chủ tịch Hội đồng quốc phòng và an ninh; quyết định phong, thăng, giáng, tước quân hàm cấp tướng, chuẩn đô đốc, phó đô đốc, đô đốc hải quân; bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức Tổng tham mưu trưởng, Chủ nhiệm Tổng cục chính trị Quân đội nhân dân Việt Nam; căn cứ vào nghị quyết của Quốc hội hoặc của Ủy ban thường vụ Quốc hội, công bố, bãi bỏ quyết định tuyên bố tình trạng chiến tranh; căn cứ vào nghị quyết của Ủy ban thường vụ Quốc hội, ra lệnh tổng động viên hoặc động viên cục bộ, công bố, bãi bỏ tình trạng khẩn cấp; trong trường hợp Ủy ban thường vụ Quốc hội không thể họp được, công bố, bãi bỏ tình trạng khẩn cấp trong cả nước hoặc ở từng địa phương;  
Chủ tịch nước có phải là người của Đảng không nhỉ (?).
Chủ tịch nước còn có trách nhiệm thống lĩnh lực lượng vũ trang theo hiến pháp hay không , hay ông tổng bí thư Đảng trực tiếp thống lĩnh lực lượng vũ trang của  đất nước này ?. Ông Trọng nói sai hiến pháp thì phải chịu trách nhiệm về phát ngôn sai, phải công khai rút ngay lời phát biểu sai trái này. Ở đây ông Trọng không đại diện cho Đảng để tự tiện thay đổi hiến pháp được.. Bất cứ ai, là công dân Việt nam thì phải tuân thủ hiến pháp, kể cả tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.


Đồng chí bí thư Đảng quận Tây Hồ ơi, phải đặt vấn đề nghiêm túc hơn đối với những người lãnh đạo và đảng viên trong trách nhiệm đối với Đảng, với dân theo cương lĩnh và điều lệ Đảng.


Vừa qua, chúng tôi được các đồng chí lãnh đạo chăm sóc, thăm hỏi bắt đầu từ khi có bức thư ngỏ của 61 đảng viên gửi Trung ương Đảng và toàn thể đảng viên của ĐCSVN. Có những ý kiến đăng trên báo Đảng cho rằng chúng tôi bị một thế lực nào đó lôi kéo, mượn danh yêu nước tạo nên sự hỗn loạn thông tin, gieo rắc những mầm mống độc hại cho xã hội, gây chia rẽ mối đoàn kết dân tộc ... và yêu cầu các cơ quan chức năng của Hà nội sớm công khai để mọi người hiểu rõ bộ mặt thật của nhóm tự xung là 61 đảng viên “ trung thành “ này.
Rất tốt, rất cần làm cái việc công khai đó!
Chúng tôi mong các cơ quan chức năng của Hà nội công bố đầy đủ, chân thực quá trình công tác, những cống hiến trong các lĩnh vực khác nhau của các đảng viên già ở Hà nội trong số 61 đảng viên đã ký tên. Cũng nên công bố rõ có ai trong số này tham ô một đồng xu cắc bạc nào của dân không, có ai làm thất thoát của công quỹ đồng bạc lẻ  nào không. Có ai xà xẻo một mảnh vườn tấc đất nào của dân không. Cũng nên tìm hiểu xem trong số 61 đảng viên này đã tham gia đào tạo cho Đảng bao nhiêu cán bộ chuyên môn và cán bộ chính trị, đã tham gia đào tạo bao nhiêu ủy viên trung ương và quan chức cao cấp nhà nước làm việc trong các khóa trước đây và hiện nay (?). Cũng nên kê khai rõ họ đã bị thế lực thù địch nào lôi kéo, và đã nói câu gì sai trong bức thư ngỏ này (?!). 
Phải nói cho công bằng, nếu chúng ta còn coi nhau như đồng chí , thì 61 đảng viên già - mà có người đã khó chịu vì ý kiến thẳng thắn của ho – là những đảng viên tốt đấy. Họ tốt từ khi còn trẻ đến bây giờ, họ chí công vô tư. Họ đã suốt đời cống hiến công sức của mình cho dân, cho nước để góp phần xây dựng quyền lực mà những người cầm quyền hôm nay có được. Quyền lực đó không từ trên Trời rơi xuống, phải thế không?
Tuổi đời của 61 đảng viên này cũng đã khoảng từ tuổi 70 đến 100, còn ai mong gì quyền cao chức trọng mà làm mất đoàn kết, làm mất uy tín lãnh đạo ... nếu không vì uy tín và hiệu quả lãnh đạo của Đảng đối với dân, với nước, chống nghèo nàn lạc hậu, chống thù trong giặc ngoài.
Không phải ai là người lãnh đạo hôm nay cũng đều xuất chúng , thông minh, đều đứng trên mọi người về trí tuệ và nhân cách, đều trong sáng và thần thánh cả đâu. Thực tế cho thấy đã có rất nhiều cán bộ quyền cao chức trọng – kể cả ủy viên trung ương – hư hỏng trong điều hành công việc và sống thiếu nhân cách - làm hỏng việc dân việc nước, làm mất uy tín của Đảng. Vì vậy chúng tôi có quyền đòi hỏi những người cầm quyền hôm nay và sau này phải tốt hơn, thông minh cao thượng hơn chứ đừng láu cá vặt, càng không được là kẻ lá mặt lá trái với dân với nước, với đồng chí của mình.

Chúng tôi luôn theo dõi tình hình đất nước, sẽ còn có những kiến nghị với Đảng, nhà nước về các vấn đề thiết thực sao cho dân được tự do phát triển kinh tế, giáo dục, văn hóa; sao cho sự lãnh đạo của Đảng đi vào lòng dân. Chúng ta có ba triệu đảng viên, có chín mươi triệu dân, trong đó có rất nhiều người có tâm huyết với dân với nước, hiểu biết uyên thâm, trẻ có già có, trong nước có, ngoài nước có ... muốn đóng góp tâm lực để làm cho đất nước phát triển, cho dân được no ấm tự do. Muốn vượt qua khó khăn, muốn dành thắng lợi phải dựa vào những người dân và  những đảng viên có tâm huyết đó!

Dễ trăm lần không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng nên ! Bài học đó của lịch sử luôn thiết thực, có hiệu quả đối với mỗi đảng viên, đối với toàn Đảng.

Qua lá thư này, một lần nữa, chúng tôi muốn nói những suy nghĩ của chúng tôi - những công dân già, đảng viên già tuy quá “ date “ nhưng vẫn một lòng thiết tha, lo lắng cho vận mệnh của đất nước.
Những ý kiến của chúng tôi có thể không được ngọt ngào, nhưng rất thật, các đồng chí nên lắng nghe và suy xét. Chúng tôi cũng mong nhận được phản hồi xây dựng từ mọi người .



                                                                            Kính thư !
           

                                                                     Vũ Linh , Nguyễn thị Kim Chi

08 March 2015

PHÒNG HỘI THẢO 601 KHÁCH SẠN 110 ĐƯỜNG CẦU GIẤY HÔM QUA LÚC 9h45 ĐỘT NGỘT MẤT ĐIỆN !?!?!?

PHÒNG HỘI THẢO 601 KHÁCH SẠN 110 ĐƯỜNG CẦU GIẤY HÔM QUA LÚC 9h45 ĐỘT NGỘT MẤT ĐIỆN !?!?!?

     Được biết thông tin Viện Nghiên cứu Kinh tế Và Chính sách Trường Đại Học Kinh Tế, Đại học Quốc gia Hà Nội - Kính mời quý khách quan tâm đăng ký và đúng 9h ngày 6/3/15 đến P801 nhà E4 của trường tham dự cuộc hội thảo CÁC CHÍNH SÁCH KINH TẾ ĐỐI NGOẠI MỚI CỦA TRUNG QUỐC VÀ TÁC ĐỘNG ĐẾN NỀN KINH TẾ KHU VỰC CHÂU Á - THÁI BÌNH DƯƠNG. Với số lượng khách tham gia buổi hội thảo quá đông nên ban tổ chức buổi hội thảo phải chuyển địa điểm từ trường Đại học kinh tế đến P601, khách sạn 110 Cầu giấy. Đúng 9h khoảng trên 100 khách đăng ký đã có mặt kín số ghế trong phòng, buổi hội thảo diễn ra bình thường. 
  Sau phần tuyên bố lý do và giới thiệu đại biểu, phát biểu khai mạc đến phần thuyết giảng của giáo sư Francois Godement bàn về chủ đề hội thảo diễn ra chừng 25p thì đột ngột bị mất điện, phòng tố om. Người trong ban tổ chức hỏi người của khách sạn thì được trả lời " khách sạn mất điện là do cắt điện luôn phiên" buộc buổi hội thảo không thể tiếp tục. Khi mọi người ra khỏi P601 thì tất cả các phòng khác đều có điện. Nhiều người ra về và đều đoán chắc chắn việc phòng hội thảo bị cắt điện là chuyện không không bình thường, là chuyện đê hèn bỉ nhục của tay sai cho Tàu Cộng chỉ đạo.
— cùng với Chinh Ngon và 19 người khác.
Thích ·  · 

TÔI CÓ HAI ƯỚC MƠ

Tôi có hai ước mơ

Nguyễn Trung Chính
Tháng ba 2015

   Đầu năm nay, báo chí vô tình tiết lộ hình ảnh phòng khách vua chúa của  TBT Nông Đức Mạnh để sau đó Tuyên giáo phải ra lệnh báo chí gỡ ảnh xuống nhằm bảo vệ sự trong sáng của Đảng.
Ông Nông Đức Mạnh là cha đẻ của phong trào buộc đảng viên "Học tập làm theo gương Bác cần kiệm, lìêm chính, chí công, vô tư".
Tưởng rằng, chỉ một  Ủy viên Trung ương, Bí Thư đảng Ùy Thừa Thiên Huế Hồ Xuân Mãn, người được chứng nhận xuất sắc học tập "Làm theo gương Bác", bị nhóm cựu chiến binh Phong Điền, Huế tố cáo khai man lý lịch, nay lại lòi ra việc ông Nông Đức Mạnh "cần kiệm, lìêm chính, chí công, vô tư" theo kiểu phòng khách vua chúa vừa bị đám đàn em vô tình phanh phui.


   
    Trước đó hơn một tuần, ngày 10/02, hai tàu cá của ngư dân Bình Định đánh bắt trong vùng biển Hoàng Sa đã bị tàu Trung Quốc rượt chạy đâm vào đá ngầm và chìm, ngư dân chơi vơi trên thuyền thúng suốt đêm nhưng tàu Trung Quốc không thèm cứu hộ. Đến sáng 11, tàu cứu hộ Việt Nam ra đến nơi liền bị tàu chiến, kiểm ngư cùng máy bay Trung Quốc quần thảo ngăn chặn, đe dọa. May mà lực lượng cứu hộ đã liều mạng mới cứu được 11 ngư dân đưa vào đất liền bình an, nhưng ngư dân đã mất hết tài sản.

(ĐSPL) – Cả 2 thuyền trưởng tàu cá Bình Định đều khẳng định tàu đâm vào bãi đá ngầm rồi mắc cạn ở Hoàng Sa là do bị tàu lạ nước ngoài truy đuổi.

Tàu cá VN mắc cạn ở Hoàng Sa: Do bị “tàu lạ” truy đuổi - Ảnh 1


    Thế mà ngày hôm sau, 11/2, trong cuộc điện đàm với Tập Cận Bình, người lãnh đạo cao nhất của đảng lãnh đạo, ông Nguyễn Phú Trọng, quên hẳn những gì vừa xảy ra đối với ngư dân đánh cá ở Hoàng Sa, quên hẳn những gì đang xảy ra ở Trường Sa, chỉ dám lập lại lời người phát ngôn Bộ ngoại giao: "giải quyết thỏa đáng các vấn đề trên Biển Đông theo tinh thần các thỏa thuận đã đạt được và phù hợp với luật pháp và thông lệ quốc tế ".
Người ta tự hỏi  tinh thần các thỏa thuận đã đạt được có cho phép Trung Quốc cấm ngư dân đánh cá ở vùng biển Hoàng Sa của mình, hoặc cho phép Trung Quốc ngang nhiên xây dựng trên các đảo Trường Sa của Việt Nam hay không mà ông Nguyễn Phú Trọng lại lờ đi, không dám thốt lời phản đối trực diện khi được phép điện thoại với họ Tập.
Cùng với tất cả những tệ nạn đã và đang xảy ra cho xã hội, chúng ta khẳng định lại, không sai lầm, về chân dung của cái đảng cộng sản đang áp đặt chế độ độc tài toàn trị cho 90 triệu người dân Việt Nam hiện nay. Đó là: trong thì dối trá với dân, ngoài thì hèn hạ trước Trung Quốc để mong chủ nghĩa xã hội Mác-Lê ở Việt Nam đứng vững  nhằm tiếp tục vơ vét không chừa một thứ gì cho dân.
Chân dung này đã được các phương tiện truyền thông, ngoài vòng kiềm tỏa của đảng, nói đến quá nhiều nhưng vẫn cứ phải luôn nhắc lại để cho từng lớp đảng viên nhìn thấy mà tự xấu hổ, mà tự chuyển hóa.

Đứng trước hòn đá tảng đang ngăn bước tiến dân tộc.

Khác với 40 năm trước kia, đảng cộng sản hôm nay đang bị phân hóa ngày càng công khai. Đứng trước sự phân hóa này, những người không chấp nhận tình trạng độc tài độc đảng, đã làm cho đất nước cứ như câu người ta hay mỉa mai "Con cò lặn lội bên bờ đại dương", có một số thái độ khác nhau:

-         Sự phân hóa chỉ là cuội .
-         Sự phân hóa có thể dựng lên một nhân vật độc nhất thu tóm hết quyền lực để sau đó làm tay sai gọn cho Tàu.
-         Sự phân hóa là một thực tế. Làm sao  tác động lên thực tế này theo chiều tốt đẹp cho đất nước.

Trước khi tiếp tục bài viết, người viết muốn bộc bạch suy tư riêng của mình, những ai thấy xốn tai thì xin lỗi trước:  Đảng bất luận tên gì, chủ nghĩa gì, hay bất cứ cá nhân nào mang được phúc lợi cho đất nước và dân tộc đều đáng được hưởng ứng .
Thời cả nước đứng lên chống thực dân, Đảng cộng sản, sau năm 1951 trá hình thành đảng Lao Động, đã có công chỉ huy cuộc kháng chiến cho đến năm 1954, nhưng sau khi lấy lại tên là đảng Cộng sản đã gây quá nhiều tội ác để ngày nay chỉ còn là một tập đoàn cha con nối đuôi nhau thống trị và tham nhũng.
Trước tình trạng một đảng như thế, vì quyền lợi đất nước và dân tộc, hoặc phải dẹp nó đi, nếu có sức Phù đổng gạt tất cả xuống đất ngay tức khắc, vì càng dây dưa thì dân tộc chỉ có thiệt.
Hoặc nếu không có sức Phù Đổng, thì có một cách làm khác như một bộ phận không nhỏ đảng viên, trí thức trong nước đang làm hiện nay, nhằm thúc đẩy cái đảng này cải tà quy chính để đi vào con đường ích nước lợi dân.
 Nếu cho rằng ước muốn này là cuội, là cò mồi thì đó là một đức tin, không có gì phải bàn đến, nhưng nếu cho rằng đây là ảo tưởng thì đó là điều nên tránh vì đến nay, chưa ai thành công để có bài học chung cho mọi người. 
Nếu các đảng viên, trí thức trong nước thành công trong việc thúc đẩy như thế thì dựa trên tinh thần phúc lành của Chúa, của Phật, của quyền lợi của đất nước, tôi nghĩ rằng rất đáng hỗ trợ. Con người không phải là vật vô tri, cái ác cái thiện luôn đan kẽ nhau, khả năng cảm hóa là đức tính của con người và đó là khoa học, chúng ta không thể phủ nhận.

Tư tưởng và tư duy chính trị


Xã hội nào cũng có hai loại người:

1  -  Những người cũng ít nhiều biết đến điều hay lẽ phải, nhưng chỉ lo thu vén cho mình, cho gia đình mình, không làm hại ai, luôn luôn cam chịu, an phận, cùng lắm chỉ than trời đất, thần thánh. Người ta gọi họ là đa số thầm lặng, và quả thật họ đa số. Ở những nước độc tài như Việt Nam, dù có muốn họ cũng không thể phát biểu ý kiến của mình, trái với những nước văn minh dân chủ, loại người này có lá phiếu để biểu đạt ý muốn của mình. Lá phiếu đa số chưa chắc đã là đúng nhưng lại có nhiều trọng lượng, buộc các đảng tranh quyền phải đáp ứng nguyện vọng của họ, nếu muốn cầm quyền.
2 -  Những người hiểu biết hơn, có suy nghĩ cao hơn, không chấp nhận bất bình đẳng, độc tài, và nhất là sẵn sàng hy sinh quyền lợi riêng để đấu tranh vì quyền lợi chung. Ở những nước độc tài như Việt Nam, họ thường chịu nhiều thiệt hại cá nhân để giữ sự khẳng khái của mình. Đây là những người đầu tàu đưa xã hội tiến lên. Họ là sỹ phu, họ xứng đáng được kính trọng.

Trong điều kiện hiện nay của Việt Nam, chúng ta đang trông cậy vào loại người thứ hai này, họ đang tạo thời cơ, và khi thời cơ đã đến, chính họ là những người huy động tất cả đa số thầm lặng đứng lên cùng họ đánh đổ độc tài, thiết lập tự do dân chủ như tất cả các xã hội văn minh, giàu có khác.
Quan niệm chung hiện nay ở các nước dân chủ là quan niệm win-win, hai bên đều thắng, trái với quan niệm cá lớn nuốt cá bé đã lỗi thời vì nó là mầm móng của tất cả sự bất ổn.
Ông Khrouchtchev là cha đẻ của " Sống chung hòa bình", đề nghị tại đại hội lần thứ 20 của đảng cộng sản Liên Xô ngày 14 tháng hai 1956, khi thấy rằng không thể áp đặt xã hội chủ nghĩa trên toàn thế giới bằng vũ lực. Không đợi đến thời Gorbachev, có thể nói sự sụp đổ của Cộng sản bắt đầu từ đây. Nó sụp đổ vì qua "Sống chung hòa bình", nó tự phơi bày ra bộ mặt mất nhân bản của chính nó.

 

Đến một lúc nào đó, khi không ai nuốt được  đối phương dễ dàng thì thương lượng, nhượng bộ là điều tất yếu:

 Mỹ và Bắc Việt cuối cùng rồi cũng kéo nhau ra thủ đô ánh sáng để ký hiệp định Paris . Đàng cộng sản Việt Nam không thể dẹp mạng truyền thông xã hội rồi cuối cùng ông Nguyễn Tấn Dũng phải tuyên bố phải chung sống với nó.


Kiên định tư tưởng chứng tỏ mình không bị lay động, vẫn trung thành với tư tưởng của mình. Về phương diện cá nhân thì sự trung kiên này đáng trân trọng, nhưng khi nhìn về lợi ích toàn xã hội thì sự kiên định lập trường của cá nhân đôi khi rất tác hại. Chỉ cần nhìn các đảng viên cộng sản bịt mắt che tai, bảo vệ đảng đến cùng vì kiên định lập trường bất chấp tác hại của nó trên toàn dân tộc cũng đáng để chúng ta suy nghĩ.
Về chính trị, nếu chỉ kiên định thì không biết nắm thời cơ để chủ động, nên cứ bị động. Trong thời gian qua, những kiến nghị 72, Thư ngỏ 61, là những sáng kiến chủ động, khiến chính quyền lúng túng đối phó, trong khi lấy chữ ký vận động cho Ba Sàm, Bọ Lập là việc làm cần thiết nhưng ở thế bị động.  

Trở lại sự phân hóa trong đảng cộng sản.

Hiện nay giữa những anh em đấu tranh chống độc tài, chống lại đường lối Mác Lê mà tôi quen biết có vài luồng suy nghĩ:

1 - Phải hình thành đảng đối lập, hoặc phong trào đối lập với đảng cầm quyền để chiến tuyến rõ ràng có lợi cho việc tranh đấu.
2 - Không được tin gì vào những hứa hẹn của những người lãnh đạo cộng sản hiện nay và phải dứt khoát như thế.
3 – Trong tình trạng hiện nay, không tin được ai cả, nhưng có mặt nào tiến bộ hợp với đòi hỏi xóa bỏ độc tài độc đảng thì nên góp tay đẩy tới.

Về suy nghĩ 1 và 2, tôi không theo nhưng không bài bác, vì :

Lý do thứ nhất đã nói ở trên là chưa ai thành công trong đấu tranh xóa bỏ độc tài nên cần thận trọng, không thể đưa kết luận đúng sai về một con đường nào cả (trừ bạo động và bất bạo động là một vấn đề khác).

Lý do thứ hai là nếu có chiến tuyến thì không bao giờ có chiến tuyến cố định vì đánh nhau cho lắm cuối cùng cũng lôi nhau ra ký hiệp định Paris năm 1973 như đã nói ở trên.

Lý do thứ ba là tôi tin vào con người.
Phải chấp nhận rằng con người có khả năng làm điều ác cũng như điều thiện và có khả năng hóa thiện. Con vật như Trư Bát Giới còn theo được Tam Tạng đi thỉnh kinh huống gì con người. Và chúng ta đã có chứng cứ: một số người cộng sản đã từ bỏ đảng, một số cán bộ cao cấp quân đội yêu cầu từ bỏ đường lối Mác-Lê, quân đội bảo vệ đất nước chứ không bảo vệ đảng phái, chúng ta có cụ Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, vừa được 100 tuổi, người kiên trì phê phán thẳng thừng đường lối phá dân hại nước của đảng cộng sản. Đọc hồi ký Đèn Cù Trần Đĩnh, chúng ta thấy bao nhiêu người cộng sản kiên cường bất khuất phản kháng đảng. Trường hợp gần nhất là chúng ta có Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, một người được ngành công an đào tạo chính quy, bài bản, đã thay đổi quan điểm và đang bị bắt từ gần tám tháng nay…

Vì thế tôi chọn suy nghĩ thứ 3 và xin nói thêm lý do :

Đầu năm 2014, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đọc thông điệp đầu năm được một số người đánh giá tốt. Lúc đó tôi đã viết bài "Xin Thủ Tướng cho tôi tin một lần" có nghĩa là tôi không tin nhưng vẫn để cửa mở. Sau đó một tháng, sau khi tìm hiểu tôi lại viết bài "Thưa Thủ Tướng, tôi không bán cái" có nghĩa là ông nói thì chờ ông làm,  tôi vẫn tiếp tục đấu tranh. Hai bài này đã đăng trên trang mạng Bauxite Việt Nam và Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự (hiện đổi tên thành Dân Quyền).
Năm 2015, ông không đọc thông điệp nữa (?), nhưng từ khi Trung Quốc kéo dàn khoan HD981 vào vùng biển Việt Nam, ông là lãnh đạo duy nhất có những tuyên bố dứt khoát, nêu tên Trung Quốc và được nhiều người đón nhận hơn nữa, trong khi ông Nguyễn Phú Trọng lập bập mở miệng mắc quai, ông Trương Tấn Sang kiểu "đàn kêu tích tịch tình tang",  ông Nguyễn Sinh Hùng, còn tệ hại hơn nữa, ngăn chặn quốc hội ra thông điệp phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền.
Từ đây, sự phân hóa trong đảng ngày càng hiện rõ, không thể nói giữa đảng và chính phủ có sự thống nhất tư tưởng, không phe nào có thể diệt phe nào lập tức như đã xảy ra thời Trần Xuân Bách.

Thử hình dung một tình huống, nếu ông Dũng thật tâm thiết lập thể chế dân chủ: Ngày mai ông Dũng tuyên bố từ bỏ chủ nghĩa độc tài độc đảng, thiết lập dân chủ, thả những người bị giam giữ vì bất đồng chính kiến, cắt cái đuôi định hướng xã hội chủ nghĩa vẫn bám theo kinh tế thị trường…  Trong trường hợp đó, hoặc ông Dũng bị phe quân đội, công an mà Hiến Pháp buộc phải bảo vệ đảng, cùng Nguyễn Phú Trọng đảo chánh ngay ông Dũng, hoặc ông Dũng thắng. Giả thuyết ông Dũng thắng khó mà xảy ra vì quyền lực chưa tập trung vào tay ông Dũng.
Ai cũng hiểu rằng một người làm chính trị, chưa thâu tóm được quyền lực trong tay không thể làm như Tổng thống Thein Sein ở Miến điện được. Vì thế mà trong một thời gian, phe ủng hộ Thủ tướng đã có nhiều bài viết phân tích tại sao ý muốn đổi mới của  cố Thủ tướng Võ văn Kiệt thất bại, thậm chí họ còn phê phán rằng bộ tham mưu của Võ Văn Kiệt không biết làm chính trị, đưa đầu ra nhanh quá cho cá sấu nó quặp.
Ông Dũng có thật tâm khi tuyên bố tại Viện Koerber (Berlin, CHLB Đức) ngày 15/10/2014 rằng "Chúng tôi tin rằng nhân quyền, tự do, dân chủ là xu hướng không thể đảo ngược và là đòi hỏi khách quan của xã hội loài người." thì chỉ có ông Dũng mới biết. Dù sao tất cả mọi người cũng sẽ biết sau đại hội đảng CS XII vào đầu năm 2016, nghĩa là còn một năm nữa thôi. Dối hay thật rồi sẽ được phơi bày ra hết.
Có người nói rằng, khi ông Dũng nắm hết quyền lực sẽ rất nguy hiểm vì Tàu chỉ cần nắm thóp một người, thay vì nhiều người như hiện nay. Điều này cũng có khả năng xảy ra, nhưng khi đó cuộc đấu tranh của chúng ta cũng dễ hơn vì đối thủ chúng ta chỉ là một người thay vì nhiều người, nhất là người đó lại lộ ra tất cả gian dối khi tuyên bố mạnh mẽ không để nhà tôi là nhà Trung Quốc, biển tôi thành ao nhà Trung Quốc .  
Cũng có người cho rằng cứ để cho ông Dũng "đi tới", đừng kiến nghị, tuyên bố có thể chèn chân ông, tạo cớ cho thế lực bảo thủ đàn áp.
Nói như thế là quá chắc ông Dũng là "Phe ta",  tức là phe đòi bỏ chủ nghĩa Mác-Lê, đòi thiết lập tự do dân chủ, đòi cắt cái đuôi "định hướng xã hội chủ nghĩa" đã làm cho đất nước cứ tụt hậu về kinh tế ? Ai bảo đảm điều này?

Tôi có hai ước mơ  


- Một thế chủ động hiện nay có thể làm được là các đảng viên "Phe ta" có thể định hình bằng một tuyên bố công khai những gì mình ước mong cho một đảng chân chính, cho đất nước và tuyên bố quyết tâm đấu tranh để thực hiện nó, nếu vì thế mà bị khai trừ khỏi đảng cũng cương quyết chấp nhận vì tiền đồ của dân tộc.
Trước thềm đại hội 12 là lúc phải phân rõ trắng đen, phân rõ anh vào   đảng chỉ là để trục lợi hay anh vào đảng với lý tưởng vì dân vì nước trong khi cái đảng hiện nay nó chỉ vì nó và vì 4 tốt, 16 chữ vàng. Thời cơ chỉ còn đúng một năm.
Trong bài "ĐẢNG TA, NHÂN DÂN TA, ĐỒNG CHÍ TA" đăng trên một số trang mạng, ông BÙI MINH QUỐC đã chọn lọc rõ ràng ai là Ta ai là .
Nếu sau đại hội 12, đảng vẫn tiếp tục Mác-Lê thi ít nhất tuyên bố trên cũng là cơ sở để, nếu cần, thì ta có đảng ta, phong trào ta để tiếp tục đấu tranh với đảng nó. Huy động công khai nhân dân ta đấu tranh với đảng viên trục lợi, theo Tàu khựa ở cái đảng chúng nó.

- Ước mong thứ hai là tầng lớp trí thức ngoài đảng, hoặc đã ra khỏi đảng, trong nước cũng như hải ngoại, nhận diện rõ ai là đồng minh, cùng đi chung một đoạn đường, để ủng hộ, hỗ trợ những đảng viên đang đấu tranh cho một bước thắng lợi mới, trong khi vẫn tiếp tục phương cách đấu tranh riêng của mình, giống như chúng ta từng hỗ trợ cuộc đấu tranh ở Hồng Kông, Miến Điện, Trung Quốc…

Chưa bao giờ đảng cộng sản bị phân hóa giữa hai đường lối thân Tàu nhiều và  thân Tàu ít như hiện nay. Đã trở thành công khai và hai phe đang tiếp tục giữ miếng, phòng thủ, đặt quân cờ. Không ai biết trước những biến động nào có thể xảy ra.
Đây là lúc chúng ta cần chủ động hơn, khẳng định thái độ rõ hơn, mạnh hơn, chất lượng hơn trong cuộc tranh đấu chống độc tài, loại bỏ chủ nghĩa giáo điều Mác- Lê, cùng toàn dân bảo vệ đất nước. Nếu chúng ta không có những hành động dứt khoát thì sẽ như thường lệ, đảng nó sẽ thương lượng, dàn xếp với nhau trên đầu trên cổ người dân.
Nếu không có đủ đức tin, rộng lượng để hổ trợ những tiếng nói đang nổi lên đây đó gần với tư duy của chúng ta thì  hãy giúp đảng nó đi đến tột cùng của sự phân hóa.


NTC