03 December 2019

Lừa dối cấp nhà nước



 PHẠM ĐÌNH TRỌNG

1.  Tán phượng vĩ bên ao cá đã lập lòe đỏ lửa. Tháng năm, tháng có ngày sinh lại đến. Năm sinh nhật có số không (0) ở cuối được coi là năm chẵn, số năm (5) là nửa chẵn. Tháng năm năm nay, 1965, bước vào tuổi bảy nhăm, sinh nhật nửa chẵn. Cũng là một dấu mốc cuộc đời. Dấu mốc của năm sinh nhật nửa chẵn này sẽ được ghi nhận là năm viết di chúc.

Tháng năm, Hà Nội đã vào hè nhưng giữa ngàn xanh Hồ Tây, Bách Thảo, Ba Đình, trong ngôi nhà sàn bốn hướng đều mở đón gió mang hương lúa hương ngô từ bờ bãi sông Hồng, mang hơi nước mát lạnh từ Hồ Tây mênh mang trong lành làm cho gian phòng làm việc trên nhà sàn lúc nào cũng có không khí dịu dàng, mát mẻ của mùa xuân. Dù bề bộn những nghĩ suy nhưng cõi lòng thật yên tĩnh, sáng ngày 15 tháng năm, năm 1965, Hồ Chí Minh ngồi vào bàn làm việc đặt bút viết chữ đầu tiên bản di chúc.

Bản di chúc được khởi viết từ ngày đó đến tận tháng năm, năm 1969, dòng dã bốn năm trời. Giập. Xóa. Chữa đi chữa lại đến nát cả trang viết. Chữ xanh chữ đỏ đè lên nhau. Điều đó xác nhận sự cân nhắc chi li, thận trọng của một người từng trải ở tuổi thừa chín chắn. Mỗi chữ được lựa chọn cuối cùng để được ở lại mãi mãi với bản di chúc là điều gan ruột của người thầy cộng sản Việt Nam gửi gắm vào lứa học trò nối nghiệp.

Bản thảo di chúc cho thấy sự đắn đo, thận trọng, kĩ càng của người viết. Câu chữ điềm đạm, bộc bạch của di chúc cho thấy Hồ Chí Minh chỉ đối mặt, trải lòng với trang di chúc khi cõi lòng thật thanh thản, được sống thật với mình.

Thanh thản và sống thật với mình, Hồ Chí Minh thú nhận rằng ông chỉ là “Hồn Trương Ba, da hàng thịt” Thể xác ông là người Việt Nam nhưng hồn ông đã thuộc về quốc tế cộng sản khi ông viết: “tôi để sẵn mấy lời này, phòng khi tôi sẽ đi gặp cụ Các Mác, cụ Lê-nin và các vị cách mạng đàn anh khác, thì đồng bào cả nước, đồng chí trong Đảng và bầu bạn khắp nơi đều khỏi cảm thấy đột ngột.” Không còn hồn Việt Nam. Không biết đến Vua Hùng dựng nước. Không biết đến những bậc tiên liệt Bà Trưng, Bà Triệu, Ngô Quyền, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Quang Trung đã viết lên trang sử hào hùng Việt Nam, tạo lên khí phách Việt Nam. Hồ Chí Minh chỉ biết có ông tổ thiết kế ra lí thuyết cộng sản và ông tổ thi công bản vẽ xã hội cộng sản, ông K. Mac và ông Lê nin, hai người đã đẩy loài người vào một thế kỉ đại loạn đấu tranh giai cấp với hơn trăm triệu mạng người bị thí bỏ.
Thú nhận rằng da Việt Nam, hồn quốc tế cộng sản là suy nghỉ tỉnh táo, chín chắn, là lựa chọn khôn ngoan của Hồ Chí Munh. Nếu nhận là dòng giống Lạc Việt, là con cháu Vua Hùng, khi chết đi sẽ về gặp hồn thiêng Nguyễn Trãi, Quang Trung thì Hồ Chí Minh sẽ phải rập đầu nhận tội trước các bậc tiên liệt về tội tày trời mang mớ lí luận cộng sản mất tính người, mang học thuyết bạo lực đấu tranh giai cấp đẫm máu về tàn phá tan hoang đất nước Việt Nam, giết hại giống nòi Việt Nam, chia rẽ, li tán dân tộc Việt Nam. Là người của quốc tế cộng sản, đứng ngoài dân tộc Việt Nam, Hồ Chí Minh nhẹ nhõm trách nhiệm với dân Việt Nam,  vô can với đau thương của dân Việt Nam, lại là người có công lớn với phong trào cộng sản quốc tế khi ông đã đưa đất nước Việt Nam hiền hòa, bình yên vào lò lửa cách mạng vô sản, vào biến máu đấu tranh giai cấp, đưa dân tộc Việt Nam đùm bọc yêu thương vào hận thù li tán, đưa máu và nước mắt của đấu tranh giai cấp từ trời Âu đến góc khuất châu Á để biến nhà nước Việt Nam nửa phong kiến, nửa thuộc địa thành nhà nước cộng sản đầu tiên ở Đông Nam Á.

2.  Thấu hiểu kiếp người. Dù vĩ đại đến đâu, dù lúc sống có làm nghiêng ngả cả thế giới, con người cũng chỉ là sản phẩm của tự nhiên, phải chấp nhận qui luật luân hồi của tự nhiên. Từ tự nhiên, từ cát bụi mà có mặt trong cuộc đời. Khi cuộc đời kết thúc, con người phải được trở về cát bụi, về với tự nhiên. Cọp chết để da. Người chết để tiếng. Chỉ có con vật mới để lại xương, thịt, lông, da cho đời. Con người khác con vật ở chỗ, con vật chỉ tồn tại bằng thể xác. Con người tồn tại bằng sự nghiệp, bằng cái danh. “Đã sinh ra ở trong trời đất / Phải có danh gì với núi sông” (Nguyễn Công Trứ). Dù chọc trời khuấy nước nhưng chết đi phải để lại cái xác, phải để lại xương, thịt, lông, da cho đời thì vẫn chỉ là con vật. Con người phải để lại cái danh. Dù danh lành hay danh dữ, con người phải có danh, phải có sự nghiệp. Thể xác chỉ là con vật. Cái danh mới là con người. Thanh thản chấp nhận sự định danh con người của tự nhiên, Hồ Chí Minh tha thiết đòi hỏi lứa học trò, lứa đồng chí cộng sản kế cận khi ông kết thúc cuộc đời cho ông được trở về tự nhiên, về tro bụi trong vũ trụ: 

 “Tôi yêu cầu thi hài tôi được đốt đi, tức là “hỏa táng”. Tôi mong rằng cách “hỏa táng” sau này sẽ được phổ biến. Vì như thế đối với người sống đã tốt về mặt vệ sinh, lại không tốn đất ruộng. Khi ta có nhiều điện, thì “điện táng” càng tốt hơn.

Tro thì chia làm 3 phần, bỏ vào 3 cái hộp sành. Một hộp cho miền Bắc. Một hộp cho miền Trung. Một hộp cho miền Nam.

Đồng bào mỗi miền nên chọn l quả đồi mà chôn hộp tro đó. Trên mả, không nên có bia đá tượng đồng, mà nên xây 1 ngôi nhà giản đơn, rộng rãi, chắc chắn, mát mẻ, để những người đến thăm viếng có chỗ nghỉ ngơi.
Nên có kế hoạch trồng cây trên và chung quanh đồi. Ai đến thăm thì trồng một vài cây làm kỷ niệm. Lâu ngày, cây nhiều thành rừng sẽ tốt cho phong cảnh và lợi cho nông nghiệp. Việc săn sóc nên giao phó cho các cụ phụ lão.”

Cụ thể, chi li đến như vậy là đến cuối đời khi phải gói ghém, tổng kết cuộc đời, Hồ Chí Minh  đã có được sự thấu đáo triết lí nhân sinh để có lựa chọn khôn ngoan, thuận tự nhiên, hợp đạo lí, đúng phong tục tập quán con người và hợp lòng dân. Khi Hồ Chí Minh chỉ vào ảnh K. Mac, ảnh Lê nin và nói với đám cận thần tháp tùng rằng bác có thể sai chứ những ông này không thể sai là khi Hồ Chí Minh đang bị bùa mê đấu tranh giai cấp làm cho mê muội, lú lẫn. Nhưng khi Hồ Chí Minh viết Tôi yêu cầu thi hài của tôi được đốt đi là đến cuối đời, đủ từng trải, Hồ Chí Minh đã thoát khỏi cơn say máu đấu tranh giai cấp, đã thoát cơn lú lẫn cộng sản, là khi Hồ Chí Minh sáng suốt nhất. Lựa chọn đốt xác viết trong di chúc là lựa chọn sáng suốt hiếm hoi trong cuộc đời đầy biến cố, nhiều sai lầm của Hồ Chí Minh.

Tôi yêu cầu thi hài của tôi được đốt đi. Yêu cầu chứ không phải đề nghị. Đề nghị là đề đạt, mong mỏi, bị động chờ đợi để được đáp ứng. Yêu cầu là chủ động ra mệnh lệnh công vụ của người chỉ huy với kẻ thừa hành và kẻ thừa hành phải chấp hành, phải thực thi tắp lự, không được phép do dự, chần chừ. Không thi hành công vụ của cấp trên, tổ chức đó đã hư hỏng. Yêu cầu còn là mệnh lệnh của trái tim, là ràng buộc của tình cảm, là đòi hỏi đúng đắn, hợp đạo lí của người bề trên với kẻ dưới, là gửi gắm của cha ông với con cháu. Kẻ dưới phải răm rắp vâng lời của người bề trên, không được cãi, không được làm trái mới là gia đình có nề nếp gia phong, có giáo dục.

Nhưng Hồ Chí Minh vừa trút hơi thở cuối cùng, những kẻ tự nhận là học trò, là đồng chí cộng sản kế cận của ông cũng là những thủ lĩnh cộng sản đương nhiệm, nắm toàn bộ quyền lực của triều đình cộng sản liền mang di chúc của Hồ Chí Minh ra xem xét và ra nghị quyết thực hiện trái những điều di chúc yêu cầu. Để lừa dối dân, những người đứng đầu đảng và nhà nước cộng sản đương nhiệm liền giấu nhẹm những điều di chúc Hồ Chí Minh yêu cầu nhưng bộ sậu lãnh đạo đảng và nhà nước cộng sản đương nhiệm không thực hiện hoặc thực hiện trái di chúc.

Từ việc lớn đến việc nhỏ, từ việc chung đến việc riêng di chúc Hồ Chí Minh yêu cầu đều bị những người đứng đầu đảng và nhà nước cộng sản đương nhiệm phớt lờ không thực hiện hoặc thực hiện trái di chúc

Việc chung: Di chúc Hồ Chí Minh yêu cầu miễn thuế nông nghiệp một năm cho nông dân. Những người đứng đầu đảng và nhà nước cộng sản đương nhiệm không thực hiện nên đoạn di chúc đó bị cắt bỏ khi công bố.

Việc riêng: Di chúc yêu cầu đốt xác. Thực hiện: Ướp xác. Cọp chết để da. Hồ Chí Minh chết cũng phải để lại thân xác. Hồ Chí Minh muốn là người, chỉ để lại cái danh, chứ không để lại cái xác như con vật. Giữ xác Hồ Chí Minh trong căn hầm lạnh lẽo cho người đời ngày ngày đến ngó nghiêng như dòng người vào viện bảo tàng tự nhiên ngó nghiêng xác con cọp, xác con chồn, con cáo nhồi bông. Đó là sự đày ải, hạ nhục vô cùng độc địa, tán ác với Hồ Chí Minh.

3. Bác bỏ, làm trái những gửi gắm gan ruột tha thiết, chính đáng và đúng đắn của di chúc Hồ Chí Minh rồi ngay trong tháng chín, 1969, ngay trong tháng Hồ Chí minh qua đời, ngay sau khi vừa ra nghị quyết bác bỏ, làm trái di chúc Hồ Chí Minh, ngày 29-9-1969 Bộ Chính trị đảng Lao Động Việt Nam, những người đứng đầu đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam đương nhiệm lại ban hành Chỉ thị số 173 - CT/TW về đợt sinh hoạt chính trị “Học tập và làm theo Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh”.

Từ đó đến nay, suốt 50 năm, đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam liên tục ban hành hàng chục nghị quyết, chỉ thị, hết “Học tập và làm theo Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh” lại “Học tập tấm gương đại đức Hồ Chí Minh” rầm rộ, sáo rỗng và đầy dối trá ở tầm quốc gia, tốn kém hàng ngàn tỉ tiền thuế của dân. Nào hội thảo khoa học. Nào triển lãm. Nào thi đua học tập làm theo đạo đức Hồ Chí Minh. Đó là sự lừa dối cấp nhà nước.

Minh chứng nhục nhã không thể chối cãi cho sự lừa dối cấp nhà nước này là giải thưởng cuộc thi học tập đạo đức Hồ Chí Minh đã được cơ quan trung ương đảng trao cho tên đại bịp Hồ Xuân Mãn, kẻ không phải đảng viên, kê khai gian dối chui vào đảng leo lên đến ủy viên trung ương đảng, bí thư tỉnh ủy, kẻ hèn nhát cướp công người dũng cảm hi sinh để trở thành anh hùng lực lượng vũ trang.



24 November 2019

Yêu cầu cơ quan lập pháp minh bạch pháp luật để bảo đảm quyền hiến định


Vỹ Mạnh Hùng




Tôi có một đề nghị với hơn 90 triệu con dân VN, đặc biệt là giới trí thức, giới luật sư, những người yêu công lý ... hãy quan tâm đến những cụm từ trong bộ luật hình sự của nhà nước CSVN như :" Nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa", "âm mưu lật đổ chính quyền", "lợi dụng quyền tự do dân chủ", "gây rối trật tự công".


Những cụm từ nói trên không có khái niệm, không có giải thích về mặt thuật ngữ pháp lý, không có nội dung quy phạm pháp luật. Từ những cụm từ như thế được đưa vào luật tạo nên các điều luật mù mờ dẫn đên việc nhà cầm quyền chỉ đạo bắt người một cách hết sức tùy tiện để đàn áp, triệt hạ những tiếng nói cho công lý, tiếng nói của lương tri trước những hành vi sai trái, phản nước hại dân của giới cầm quyền, để bảo vệ một cơ chế đặc quyền đặc lợi bất chinh.

Luật phi lý, mù mờ như thế, tại sao chúng ta không làm một văn bản ký tên yêu cầu quốc hội làm rõ những khái niệm, quy phạm pháp luật của các cụm từ nói trên.

Luật như thế tôi bảo đảm từ những kẻ được sai khiến đi bắt người, kẻ đưa người ra xét xử cũng không thể giải thích chứng minh người bị bắt có tội, ngoài việc quy chụp, cáo buộc người bị bắt không có tội và bỏ tù lương tâm.

Luật như thế mới có chuyện khi đem người không có tội ra xét xử thì nhà cầm quyền mới sai đám công cụ ngăn chặn những người quan tâm đến tham dự. Xét xử không công khai (hoặc công khai theo kiểu hình thức để lừa bịp thiện hạ) là trái pháp luật, là xét xử người vô tội.

Nếu cơ quan lập pháp không minh bạch những cụm từ nói trên thì những điều luật như thế chỉ để bảo vệ kẻ ăn cướp, bán nước hại dân, triệt hạ những tiếng nói lương tri - Nhân dân làm sao có hạnh phúc, đất nước làm sao mà ngóc đầu dậy được.

16 October 2019

KÊU GỌI NHÀ CẦM QUYỀN VIỆT NAM KIỆN TRUNG QUỐC RA TOÀ ÁN QUỐC TẾ VÀ ĐẨY MẠNH HỢP TÁC QUỐC PHÒNG VỚI CÁC NƯỚC CÓ CHUNG QUYỀN LỢI HỢP PHÁP TRÊN BIỂN ĐÔNG

Cập nhật đợt 15: với 10 tổ chức, 1109 cá nhân đã ký

I. Tình hình

Đầu tháng 07 năm 2019, nhà cầm quyền Trung Quốc đưa tàu Hải Dương 08 và các tàu hộ tống ra vào vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam như vào nơi vô chủ. Mới đây nhà cầm quyền Trung Quốc lại đưa tàu cần cẩu Lam Kinh vào vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam, có lúc chỉ cách bờ biển Việt Nam 90 km. Cho đến nay những tàu ấy vẫn còn quấy phá vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam. Đây là lúc thuận lợi nhất để kiện Trung Quốc ra toà án quốc tế. Vậy mà, chính quyền Việt Nam vẫn tự hạn chế trong những phản ứng yếu ớt không xứng tầm của một dân tộc từng được coi là tấm gương bất khuất cho các nước nhỏ yếu. Thái độ ấy của chính quyền gây ra sự nghi hoặc và bất bình rất lớn trong nhân dân và khiến các nước hữu hảo không thể tích cực giúp đỡ Việt Nam bảo vệ chủ quyền.

Một sự thật không thể phủ nhận là từ ngàn đời nhà cầm quyền Trung Quốc luôn có chủ trương nhất quán không bao giờ từ bỏ tham vọng xâm lấn xâm chiếm Việt Nam. Trong tình thế hiện nay, Trung Quốc có lực lượng quân sự, kinh tế mạnh hơn Việt Nam rất nhiều lần và đang từng ngày, từng giờ ngang nhiên thách thức chủ quyền của Việt Nam. Tuy nhiên, Việt Nam đang đứng trước thuận lợi chưa từng có: nhiều nước lớn như Úc, Cộng Đồng Châu Âu,… đặc biệt là Hoa Kỳ, đã mạnh mẽ lên án nhà cầm quyền Trung Quốc cản trở hoạt động khai thác dầu khí của Việt Nam, gây bất ổn và nguy hiểm trên biển Đông, hăm doạ các nước khác trong khu vực.

Nhà nước Việt Nam phải chủ động bắt tay với các nước có cùng quyền lợi hợp pháp trên biển Đông, bằng mọi biện pháp mạnh mẽ và chính đáng tự bảo vệ trước mọi hành động và tham vọng xâm lấn của Trung Quốc trước mắt và lâu dài, cũng là bảo vệ hoà bình và quyền tự do hàng hải trên vùng biển Ấn Độ - Thái Bình Dương.

Đã đến lúc không thể nhân nhượng để cầu mong yên bình trước sự thách thức ngang ngược của nhà cầm quyền Trung Quốc đối với chủ quyền quốc gia. Đã đến lúc dứt khoát gia nhập cộng đồng các nước dân chủ, văn minh, con đường duy nhất đảm bảo cho sự phát triển giàu mạnh, cơ sở vững vàng để bảo vệ độc lập, chủ quyền.

II. Kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam

Vì những lẽ trên, chúng tôi, các cá nhân, các tổ chức xã hội dân sự kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam:

1. KIỆN NHÀ CẦM QUYỀN TRUNG QUỐC về việc xâm phạm quyền lợi kinh tế biển của Việt Nam ở Biển Đông và kiện đòi nhà cầm quyền Trung Quốc trả lại các đảo của Việt Nam thuộc quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa mà Trung Quốc đã cưỡng chiếm bằng vũ lực.

2. Nâng Hiệp định đối tác toàn diện với Mỹ thành ĐỐI TÁC CHIẾN LƯỢC TOÀN DIỆN. Đẩy mạnh HỢP TÁC QUỐC PHÒNG với Mỹ và các nước có chung quyền lợi hợp pháp trên biển Đông.

Đây là những động thái mà nhà cầm quyền không thể chần chờ và nhân dân không thể kiên nhẫn chờ đợi trước hiểm hoạ xâm lăng ngày càng không tránh khỏi.

Ngày 10 tháng 9 năm 2019


16 September 2019

Thư xin lỗi anh chị em bạn bè về sự kiện đám tang ông Nhạc nhà tôi!



Vũ Mạnh Hùng (16-9-2019)

Ông Nhạc nhà tôi mất lúc 6h20’ ngày 9/9/2019 (tức ngày 11/8 năm kỷ hợi) vừa rồi, gia đình tổ chức tang lễ vào ngày 13/9, tại nhà tang lễ bệnh viện 354, Đội Cấn, Ba Đình, Hà Nội.


Tin buồn này tôi không đăng trên mạng cho tất cả anh chị em bạn bè biết, để chia buồn cùng tôi và gia đình, trừ số ít buộc tôi không thể không thông báo. Nhưng sau 3 ngày tôi buộc phải nhắn tin lại để những người biết tin không đến viếng nữa.

Chuyện này mấy ngày nay đã gây xôn xao dư luận trong giới bạn bè. Tôi buộc phải viết thư xin lỗi này để nói rõ từ đâu lại có chuyện xâm phạm đến quyền tự do của con người, làm trái truyền thống văn hóa đạo lý dân tộc đối với tôi, xúc phạm đến danh dự của bạn bè tôi như thế.

Ai cũng biết truyền thống văn hóa Việt Nam nó thể hiện qua câu nói rất nhân văn của các cụ từ ngàn đời “nghĩa tử là nghĩa tận”, nhưng tại sao tôi lại phải hạn chế tối đa tin buồn này trước khi gia đình tổ chức tang lễ cho cụ. Làm thế rồi nhưng vẫn không yên. Cụ Nhạc nhà tôi mất, mọi công việc chuẩn bị tang lễ vẫn diễn ra bình thường đến cuối ngày thứ ba đột nhiên tôi được tin báo từ gia đình bên vợ “yêu cầu tất cả bạn tôi không đến viếng, gia đình anh em họ hàng nhà tôi đến thì không ghi tên là người thân của tôi … bản thân tôi không đến nữa cũng được …”.

Mặc dù rất bức xúc, nhưng tôi nhận ra ngay giọng điệu đó là của đám quỷ đó của nhà cầm quyền chế độ CSVN, về phía gia đình bên ngoại không ai có cái đầu óc khốn nạn, táng tận lương tâm như thế. Nghe xong, tôi không chấp nhận yêu cầu trên vì chưa có ý kiến của trưởng nam. Sau vài tiếng đồng hồ, tôi mới nhận được tin nói rõ nội dung trên là yêu cầu của trưởng nam. Tôi đành phải chấp nhận và thông cảm cho khả năng không chịu được áp lực của anh từ phía nhà cầm quyền thông qua đám công cụ. Cuối cùng thì sự thật tôi đoán không sai, bởi những chuyện tương tự như thế đối với tôi quá quen thuộc, chỉ có chế độ của những kẻ cầm quyền mọi rợ mới dám làm những chuyện dã tâm như thế. Chứ bản thân tôi và gia đình anh em bên ngoại sống hòa thuận, chưa hề to tiếng với nhau bao giờ, biết tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng lẽ phải và công lý.

Cụ Nhạc nhà tôi có ba người con (2 trai, 1 gái út), bản chất mọi người trong gia đình sống thuần túy thật thà, lương thiện. Cũng do cái duyên trời se nên tôi gặp và kết bạn với con gái cụ. Khoảng hơn 20 năm cuối đời, thời gian chủ yếu là cụ sống với vợ chồng tôi (đặc biệt là sau khi cụ bà mất đầu năm 2004). Thời gian gần chục năm đầu chung sống có một điểm chung đều hướng đến cái tốt, nhưng do tư tưởng, quan điểm nhìn nhận về xã hội 2 ông con khác hẳn nhau nên có nhiều căng thẳng.

Sau nhiều lần cụ giáo dục uốn nắn tư tưởng tôi không thành, bởi tôi đã chỉ ra được cái gốc của phi lý, phản khoa học của Chủ nghĩa Mác-Lenin, áp đặt sự cai trị xã hội của một đảng là trái với quy luật phát triển của xã hội mà cụ không thể bác bỏ được, cộng với thực tế suy đồi của xã hội nó phơi bày trước mắt cụ hàng ngày. Tôi lại là người làm theo đảng hô chống tham nhũng (đã được Thanh tra Chính phủ kết luận nội dung tố cáo là đúng nhưng hàng chục năm nay nhà nước không xử lý, luật pháp chỉ trên giấy), trong khi tôi lại được nhà cầm quyền CSVN cho công cụ “chăm sóc” khá kỹ và thường xuyên ngăn cản quyền tự do đi lại nên cụ cũng thấy được sự vô pháp, vô lý về cách hành xử của chế độ đập vào mắt hàng ngày. Chuyện này tôi đã có bài viết: CẢM NHẬN CHUYỆN ÔNG NHẠC NÓI KHÁY BỌN AN KHUYỂN!

Vì lý do trên nên cụ và tôi sau này sống với nhau cơ bản có tiếng nói chung nên ngày một tình cảm và hòa thuận hơn. Bởi cụ thấy được sự cần thiết cho xã hội phát triển, đất nước cường thịnh phải có đa nguyên đa đảng, một nhà nước tam quyền phân lập, ở nước mình một đảng chúng nó làm gì chả được. Những điều đó trước đây ai nói đến thì cụ nổi xung, choảng cho tới bến mà không hề biết mệt.

Những ai đã sống dưới chế độ độc tài CSVN và đặc biệt là nạn nhân của các cuộc “cách mạng” có tên “cải cách ruộng đất”, “nhân văn giai phẩm”, “xét lại chống đảng”, “cải tạo công thương”, Z30 … thì thấy rất rõ, dưới sự lãnh đạo toàn diện tuyệt đối của đảng chỉ có cướp, giết và phá, thì không thể không hiểu phần nào về chuỗi tội ác tày trời và bản chất cực kỳ đen tối, độc ác của các thế hệ cầm quyền chế độ. Nhưng cái “tài tình” của đảng là bưng bịp, nhào nặn thông tin biến tội thành công và biến công thành tội, phải nói là siêu nhất thế giới.

Chỉ lấy một ví dụ ngay trong đám tang của cụ Nhạc tôi thấy có vòng hoa của Văn Phòng Chính Phủ kính viếng, đặc biệt là vòng hoa của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc kính viếng. Nhìn bề ngoài với con mắt bình thường ai cũng thấy trang trọng, niềm tự hào đối với một gia đình cách mạng … Nhưng với tôi chuyện đó chỉ tự hào khi sự đóng góp của mình cho một chính thể đem lại sự hạnh phúc cho nhân dân, sự cường thịnh cho đất nước, nếu ngược lại thì đó là chuyện đau buồn.

Về mặt lễ nghi thì cụ thuộc nhân viên của Văn Phòng Chính Phủ, Văn Phòng Phủ Thủ Tướng, Văn Phòng Phủ Chủ Tịch, thì 2 vòng hoa đó không thể không có. Mà có thì chỉ có lợi cho nhà cầm quyền, chứ có ai biết cụ khi làm sổ đỏ đất ở quê hàng năm trời cũng phải lận đận mệt mỏi, than phiền, không phải cảm ơn, cảm huệ đâu… Có ai biết đám tang của cụ lại có bàn tay lông lá, bẩn thỉu hèn bỉ của đảng thọc vào đâu.

Cướp chính quyền từ tay Chính phủ lâm thời Trần Trọng Kim, đảng CS đứng đầu là ông Hồ đã áp đặt chủ nghĩa phản khoa học, áp đặt cơ chế độc tài toàn trị, tước đoạt những quyền cơ bản của con người, triệt hạ trí thức, thực hiện chính sách ngu dân, chia để trị. Với một cơ chế chính trị dần dần sàng lọc, loại bỏ, triệt hạ hiền tài ra khỏi bộ máy hệ thống quyền lực nhà nước thu hút và thay vào đó những loại cặn bã xã hội chỉ vì mục đích vinh thân phì gia. Vì sự lãnh đạo không chính danh, vì đặc quyền đặc lợi bất chính, họ không bao giờ dám đối thoại sòng phẳng đàng hoàng với dân mà luôn tìm cách đối thụi, dùng nhà tù, dùng những trò hèn bỉ bẩn thỉu, mọi rợ mất nhân tính để bịt miệng, vùi dập, triệt hạ những tiếng nói bất đồng.

Đối với đám tang của các nhà bất đồng chính kiến, đám tang người thân của họ, đám tang ông cụ thân sinh ra tôi cách đây hơn 10 năm, rồi các ngày giỗ, đám công cụ của nhà cầm quyền nhớ hơn cả tôi, đến đám tang của bà cụ thân sinh ra tôi, họ đều tìm mọi cách và thủ đoạn ngăn chặn những anh em thân hữu bạn bè đến. Tất cả không ngoài mục đích chia rẽ.

Viết như vậy để những người đã biết và những người chưa biết hiểu rõ bản chất sự việc xảy ra đối với tang lễ của cụ Nhạc nhà tôi, không phải do anh em trong gia đình mất đoàn kết, cũng không phải tôi có gì cư xử với cụ Nhạc bất hiếu. Vì vậy tôi buộc phải viết thư này xin lỗi anh em bạn bè và mong mọi người thứ lỗi.

                                                                             Người viết thư xin lỗi!
                                                                                   Vũ Mạnh Hùng

Nguồn : https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/1237704493102789

31 July 2019

SẼ CÓ PHỐ PHẠM TOÀN, TRƯỜNG ĐẠI HỌC HOÀNG TỤY VÀ ĐƯỜNG NGUYỄN THANH GIANG


                                        Hình ảnh Nhà văn Phạm Đình Trọng nơi biên cương

PHẠM ĐÌNH TRỌNG

Liền hai tháng giữa năm 2019 đất nước ta, nhân dân ta mất đi ba nhà văn hóa tên tuổi, ba tâm hồn lớn. Cuối tháng sáu, ngày 26, mất nhà văn, nhà khoa học giáo dục Phạm Toàn. Giữa tháng bảy, ngày 14, mất nhà toán học Hoàng Tụy. Cuối tháng bảy, ngày 28, mất nhà khoa học địa chất, nhà khoa học chính trị và nhà thơ Nguyễn Thanh Giang.

Là nhà văn hóa, nhà khoa học đích thực nên Phạm Toàn, Hoàng Tụy, Nguyễn Thanh Giang cùng những trí tuệ lớn, những tâm hồn đẹp của tinh hoa Việt Nam như Trần Độ, Nguyễn Kiến Giang, Hoàng Minh Chính, Hà Sỹ Phu, Nguyễn Gia Kiểng,.  .  . còn là những nhà tư tưởng khai sáng cho nhân dân trong tăm tối của thống trị cộng sản.

Đã có nhiều bài viết chân thực, xúc động của nhiều trí thức, nhiều tên tuổi về tài năng, trí tuệ và nhân cách Phạm Toàn, Hoàng Tụy. Không tiếp cận được đầy đủ trí tuệ và những đóng góp to lớn của nhà văn hóa Phạm Toàn đã mang lại triết lí giáo dục đúng đắn và sức sống mới cho nền giáo dục nước nhà đang suy vi, tôi cũng có hai bài viết về con người nghệ sĩ Phạm Toàn.

Mười lăm năm trước, lí tưởng dân chủ đưa tôi đến gặp Tổng biên tập tờ đặc san Tổ Quốc Nguyễn Thanh Giang. Từ đó tôi có nhiều kỉ niệm, có thêm hiểu biết về một tài năng quí, một nhân cách đẹp để tôi càng gần gũi, yêu quí Nguyễn Thanh Giang như một người anh. Tôi không thể không viết về người anh thân yêu đó. Nhưng tôi không thể dứt ra khỏi mạch tư duy của một bài viết đang dang dở.

Để món nợ bài viết về anh Nguyễn Thanh Giang trong tim nhưng tôi phải thưa ngay rằng trên đất nước thân yêu của chúng ta, nhiều công trình, cơ sở văn hóa, nhiều vùng đất, nhiều đường phố đang phải mang những cái tên đen tối, những cái tên đọc lên phải rùng mình ghê sợ. Trong khi chúng ta có nhiều tên tuổi sáng đẹp lại không được người đời ghi nhớ.

Những người mang thảm họa cộng sản về tàn phá đất nước, li tán dân tộc, giết hại người dân Việt Nam đã trở thành những nhà lãnh đạo đất nước độc tài gây nên một thời đẫm máu bạo lực chuyên chính vô sản. Những kẻ cuồng tín giáo điều, hôn mê hận thù giai cấp, say máu chuyên chính vô sản đã mang thuốc nổ gài vào giữa cuộc sống bình yên của thành phố nhộn nhịp đông vui đã được nhà nước chuyên chính vô sản tôn phong là những anh hùng. Tên những nhà lãnh đạo độc tài và tên những anh hùng khủng bố đã trở thành tên gọi nhiều nơi chốn trên đất nước Việt Nam hôm nay. Những cái tên mang nợ máu với dân, là tội đồ của lịch sử Việt Nam sẽ được lịch sử công bằng và nghiêm khắc phán xét, sẽ bị đời đời lên án phải bị loại bỏ khỏi đời sống văn hóa đất nước để thay bằng những tên tuổi là niềm tự hào của tâm hồn, trí tuệ và khí phách Việt Nam như Trần Độ, Nguyễn Kiến Giang, Nguyễn Hộ, Trần Lâm, Lê Hiếu Đằng, Hạ Đình Nguyên.  .  .

 Vì vậy sẽ có phố Phạm Toàn, trường đại học Hoàng Tụy và đường Nguyễn Thanh Giang. Và đường Nguyễn Thanh Giang chính là đường Trung Văn thuộc Từ Liêm, Hà Nội hiện nay, nơi có nhà số sáu khu tập thể Địa Vật Lý, nơi nhà khoa học Nguyễn Thanh Giang đã sống những năm tháng sôi động đầy ý nghiã và đã viết để lại cho mai sau những tác phẩm mang dấu ấn tài năng của tâm hồn và trí tuệ Nguyễn Thanh Giang: Nhân Quyền Và Dân Chủ Ở Việt Nam, Suy Tư Và Ước Vọng, Giữa Đông Và Tây, Sứ Mệnh Công Dân, Những Mẩu Quặng Dọc Đường, Đêm Dày Lấp Lánh, Người Đội Số Phận.

TG : P.Đ.T
Nguôn : https://www.facebook.com/kesiviet/posts/1115514675316578

Tuyên bố về Biển Đông 3




Tình hình

TQ từ  xưa đến nay luôn coi VN là chư hâu và trong những trường  hợp cần thì biến VN thành tên lính xung kích thực hiện mưu đồ thống trị thế giới của TQ. Trong trường hợp VN phản kháng thì TQ luôn luôn gây hấn xâm phạm từng phần biên cương hải đáo hoặc gây chiến tranh với chiêu bài dạy cho bài học như chiến tranh biên giới Tây Nam , Chiến tranh tổng lực phía Bắc 1979.

Chủ trương của TQ là bắt VN phải lệ thuộc TQ về tất cả các mặt đồng thời phá hoại kinh tế VN , họ  luôn luôn gây chia rẻ trong nội bộ VN , tham nhũng hiện nay đều có bàn tay của TQ , không một  công trình nào liên quan với TQ mà không có tham nhũng vừa hủy hoại bộ máy lảnh đạo vừa gây mất niềm tin và chia rẽ trong nhân dân .

Do TQ có mưu đồ  thống trị thế giới , nên TQ bất chấp luật pháp quốc tế , ngang nhiên vẽ đường lưỡi bò thu tóm toàn bộ Biển Đông vào tay TQ , phớt lờ các phán quyết của tòa án quốc tế , trắng trợn xâm phạm lãnh hải các quốc gia khu vực Đông Nam Á . Mới đây TQ  còn ngang nhiên hăm dọa tuyên bố VN không được đụng chạm quyền lợi TQ ở Biển Đông

Phản ứng của chính phủ VN đối với các hành vi vi phạm của TQ phải nói quá yếu ớt , tàu TQ đâm tàu VN thì nói tàu lạ, những việc xâm phạm chủ quyền không lên tiếng tố cáo mạnh mẽ , trong nước nhân dân phản ứng hành vi xâm lược của TQ thì nhà cầm quyền đàn áp bỏ tù , thậm chí đi thắp hương tưởng niệm đồng bào chiến sĩ hy sinh vì chống xâm lược TQ cũng bị nhà nước phá đám ngăn trở như cắt đá tại tượng đài Lý Thái Tổ ở Hà Nội , cẩu lư hương ở tượng Đức Thánh Trần ở Sai gòn không cho nhân dân thắp hương tưởng niệm . Những người VN ở trong và ngoài nước dù không thành kiến gì với chế độ này cũng tự đặt câu hỏi , nhà cầm quyền hiện nay là của ai đang phục vụ cho ai.

Tình hình nêu trên ai ai cũng thấy cũng biết , nhiều chuyên gia hàng đầu của VN đã thường xuyên cảnh báo nhưng gần như không mấy tác dụng . Dưới con mắt toàn dân VN , TQ  đang từng ngày từng giờ đưa VN vào con đường nô lệ thần phục tất cả các mặt .
Nguyên nhân

Lãnh đạo VN đã sử dụng và kéo dài đường lối không phù hợp , vừa làm suy yếu nội lực vừa tạo điều kiện cho TQ xâm nhập phá hoại toàn diện đất nước .
Không kế thừa  truyền thống văn hóa tốt đẹp của tổ tiên , không kế thừa những tinh hoa nhân loại để rồi sau hơn 40 năm thất bại phải quay lại từ đầu nhưng làm không triệt để nửa voi nửa chuột , chỉ giải quyết tạm thời phần ngọn không giải quyết tận gốc .

Lấy quyền lợi của Dảng phái phe nhóm làm nền tảng cho mọi chính sách , ngày càng xa rời nhân dân . Từ quân đội trung với nước hiếu với dân thành trung với đảng hiếu với dân , còn đảng còn mình .
Không thật sự cầu tiến , không thực tâm đoàn kết nội bộ người VN trong ngoài nước. Và cuối cùng là ôm chặt một thể chế đã lỗi thời , thể chế phá nát dân tộc trong nhiều năm qua mà không dũng cảm thay đổi triệt để .

Đất nước đang đứng trước tình hình rất nguy hiểm , thù trong giặc ngoài ,chiến tranh có thể nổ bất kỳ lúc nào , để VN tự bảo vệ đất nước mà không là con cờ của các thế lực .Trong những lúc hiểm nguy của lịch sử , người dân VN luôn nhớ kế sách giử nước của Đức Thánh Trần Hưng Đạo “ khoan dân bền rễ”.  Chúng tôi các tổ chức xã hội dân sự và các cá nhân tuyên bố

1. Chính phủ VN phải thực thi  đoàn kết , tăng  cường nội lực của đất nước làm chổ dựa cho an ninh quốc phòng.Phải thực hiện các điều về quyền con người , quyền tự do dân chủ quyền lập hội ,quyền biểu tình đã  được ghi trong hiến pháp , thực thi các cam kết quốc tế về quyền con người . Tôn trọng hoạt động của xã hội dân sự .Thực thi chế độ đa sở hữu về ruộng đất . Lực lượng vũ trang trước hết và trên hết là trung thành với tổ quốc với nhân dân .Gát lại quá khứ , các ngày kỷ niệm về  các cuộc chiến tranh trong đó có người VN với nhau.

2. Chấm  dứt hợp tác và vĩnh  viễn không hợp tác với các quốc gia có tranh chấp chủ quyền biển đảo với VN về   những công trình mang tầm quốc gia và các chi tiêu của chính phủ.

3. Chính phủ VN khẩn trương xúc tiến liên minh quân sự với  Mỹ và các nước có chung quyền lợi  với VN ở Biển Đông nhằm bảo vệ tổ quốc .

4 CP VN yêu cầu hội đồng bảo an Và đại hội đồng liên hiệp quốc có trách nhiệm ngăn chận sự gây hấn xâm lăng của TQ đối với VN , yêu cầu TQ phải thực thi phán quyết của tòa án Quốc tế về Biển Đông .

Ngày… tháng 7 năm 2019


DANH SÁCH KÝ TÊN

Các tổ chức
Nhóm lập quyền dân : Ông Nguyễn Khắc Mai
Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng : Lê Thân chủ nhiêm CLB đại diện
Diễn đàn xã hội dân sự : Tiến sĩ Nguyễn Quang A

Cá nhân :
1. Nguyễn Quang A, Tiến sĩ Tin học, Hà Nội
2. Nguyễn Khắc Mai ,Trung tâm Minh Triết, Hà Nội
3. Nguyễn Thị Kim Chi, Nghệ sĩ Ưu tú, thành viên Câu lạc bộ Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
4. Kha Lương Ngãi, nguyên phó TBT báo SGGP, Sài Gòn
5. Trần Minh Thảo, CLB Phan Tây Hồ, viết văn, Bảo Lộc, Lâm Đồng.
6. Hoàng Hưng, nhà thơ-dịch giả, Sài Gòn
7. Hội Giáo chức Chu Văn An, đại diện Vũ Mạnh Hùng


18 July 2019

Tuyên bố Thủ Thiêm 4





I. Tình hình

Sau hai mươi năm ròng rã đợi chờ và đấu tranh đòi công lý, sau hai năm đợi chờ theo hứa hẹn của nhà nước, của bí thư thành ủy Nguyễn Thiện Nhân với câu nói nổi tiếng “tôi không gạt bà con đâu”, ngày 26 tháng 6 năm 2019, người dân Thủ Thiêm cùng với toàn thể quốc dân mới chứng kiến việc công bố bản thông báo của Thanh tra Chính phủ mang số 1041 TB-TTCP. Nội dung bản thanh tra này gồm hai vấn đề:

1. Khẳng định sai lầm, vi phạm cố ý của UBND thành phố HCM và các ban ngành kể cả trung ương đã không thực hiện dự án đô thị mới Thủ Thiêm theo quy hoạch của chính phủ, cố ý vi phạm pháp luật và các quy định của thủ tướng chính phủ; tạo điều kiện cho các nhóm lợi ích băm nát dự án đô thị mới Thủ Thiêm thành các dự án bất động sản manh mún để kinh doanh kiếm lời.

2. Khẳng dịnh sai lầm, vi phạm nói trên đã gây thiệt hại cho ngân sách nhà nước trên 26 ngàn tỷ đồng và nhiều thiệt hại khác

Tuy nhiên, bản thông báo đã không đề cập gì đến việc 15 ngàn hộ dân bị di dời ở 5 khu phố 3 phường nằm ngoài ranh theo Quyết định 367; không đề cập gì đến 4,3 ha của phường Bình An nằm ngoài ranh qui hoạch; không đề cập gì đến 160 ha tái định cư biến mất; không đề cập gì đến việc 115 người dân ký tên khiếu kiện tập thể, một núi đơn khiếu nại kiện tụng của nhân dân Thủ Thiêm đã xếp xó.

Rõ ràng là: Thông báo thanh tra vẫn chỉ đề cập đến cách điều hành quản lý nhà nước trong nội bộ Đảng và nội bộ chính quyền mà không đề cập gì đến nguyện vọng và những khiếu kiện của người dân Thủ Thiêm. Thêm một điều khó hiểu: vì sao, sau khi đã có kết luận thanh tra thể hiện qua thông báo 1041 TB- TTCP, Thanh tra Chính phủ đã không làm công việc phải làm là chuyển ngay cho cơ quan điều tra xử lý theo luật pháp? Ai cũng có quyền nghĩ rằng bản thông báo này chỉ có mục đích tiếp tục xoa dịu nỗi thống khổ của người dân theo kịch bản quen thuộc “cứt trâu để lâu hóa bùn” và cũng để phục vụ việc tranh quyền đoạt lợi trong nội bộ nhà cầm quyền.

Người dân Thủ Thiêm phải kêu gào kiện tụng đến bao giờ nhà cầm quyền mới trả lại mảnh đất mà cha ông họ đã khai phá canh tác từ xa xưa, đã được chinh quyền Thực dân Pháp và các chính quyền kế thừa chứng nhận? Chừng nào người dân Thủ Thiêm mới được bồi  thường thiệt hại mà chính quyền hiện nay đã gây ra trong 20 năm qua? Còn gì cay đắng và vô đạo hơn khi chính quyền tước đoạt mảnh đất mà trên đó đời ông đời cha và chính họ đã che giấu bảo vệ nhiều lớp người mệnh danh là “Cộng sản”?

II.  Nguyên nhân

Sự “kiêu ngạo Cộng sản” của những người lãnh đạo khi có chính quyền trong tay đã không còn đặt quyền lợi của người dân là trung tâm của mọi chính sách, áp đặt chính sách ruộng đất sai lầm phi thực tế, phản dân chủ phản tiến bộ.

Sự vụ lợi và vô trách nhiệm của nhiều tầng lớp lãnh đạo qua nhiều thời kỳ, đã thấy sai nhưng vì quyền lợi bản thân phe nhóm nên không chịu sửa. Khi đất nước chuyển qua kinh tế thị trường thì đất đai trở thành nguồn lợi to lớn, trong khi nguyên tắc mang tính hình thức “đất đai thuộc sở hữu toàn dân” và thể chế lãnh đạo độc tôn đã tạo nên hệ thống tham ô làm giàu bất chính.

Tòa án xử theo nghị quyết của chính quyền sở tại, luật pháp thực thi tùy tiện trở thành công cụ bảo vệ bè lũ tham nhũng và đàn áp những người dân đen.

III. Tuyên bố

Trước tình hình trên , các cá nhân và các tổ chức xã hội dân sự có tên dưới đây, tuyên bố:

1. Chính quyền thành phố HCM phải khẩn trương giải quyết đơn khiếu nại của 115 người dân Thủ Thiêm, trả lại đất hoặc đền bù theo giá thị trường hiện nay cho những hộ nằm ngoài ranh qui hoạch; bồi thường hỗ trợ cho những hộ dân trong quy hoạch; trả lại 160 ha đất tái định cư cho dân để dân xây dựng lại nhà cửa ổn định cuộc sống.

2. Phải có luật sư độc lập do dân chọn làm đại diện trong ban bồi thường hỗ trợ tái định cư. Chính quyền phải thường xuyên đối thoại với dân giải quyết khiếu nại.

3. Phải chuyển ngay thông báo 1041 TB – TTCP ngày 26 tháng 6 năm 2019 cho cơ quan điều tra xử lý theo luật pháp. Phải trừng trị những ai đã vi phạm pháp luật gây đau khổ, mất đất mất nhà, thiệt hại về  tinh thần và vật chất cho người dân Thủ Thiêm dù những kẻ đó ở bất kỳ cấp nào, còn làm việc hay đã về hưu. Phải trừng trị những tên sử dụng quyền lực và cơ chế vơ vét tài sản làm giàu bất chính cho cá nhân và phe nhóm.

4. Phải sửa lại luật đất đai, xác lập chế độ đa sở hữu về đất đai bao gồm sở hữu cá nhân, sở hữu tập thể, và sở hữu nhà nước. Xóa bỏ vĩnh viễn nguyên tắc “đất đai thuộc sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý”.
*** Các tổ chức và cá nhân đồng ý ký tên xin ghi rõ: Tên tổ chức và tên người đại diện/ Tên cá nhân và chức danh/nghề nghiệp (nếu có), tỉnh/thành (và quốc gia nếu ở nước ngoài) đang cư trú. Gửi về địa chỉ email: tuyenbothuthiem4@gmail.com
Bản Tuyên bố sẽ chấm dứt nhận chữ ký vào hồi 24h00  ngày 20/07/2019  (giờ Việt Nam) 
***
Ngày 07 tháng 7 năm 2019
A. Các tổ chức XHDS

1. CLB Lê Hiếu Đằng, Đại diện Lê Thân/Chủ nhiệm CLB
2. Diễn đàn xã hội dân sự, Đại diện Tiến sĩ Nguyễn Quang A
3. Nhóm Lập Quyền Dân, Đại diện Nguyễn Khắc Mai
4. Hội Bầu bí Tương thân: Đại diện Nguyễn Lê Hùng
5. Diễn Đàn Dân chủ Đuốc Việt, Đại diện: KS Lưu Hoàn Phố. Sản Jose, CA Hoa Kỳ
6. Nhóm Hoạt Động Ủng Hộ Quốc Dân Việt, San Jose, CA Hoa Kỳ, Đại Diện: Đoàn Văn Lập
7. Diễn đàn Bauxite Việt Nam, đại diện GS Phạm Xuân Yêm
8. Hội Giáo chức Chu Văn An, đại diện Vũ Mạnh Hùng

B. Các cá nhân

1. TS Nguyễn Quang A, Hà Nội
2. Nguyễn Đăng Quang Đại tá, nguyên cán bộ Bộ Công an, Hà Nội.
3. Nguyễn Khắc Mai, TT Minh triết, Hà Nội
4. Đào Công Tiến, PGS nguyên Hiệu trưởng đại học Kinh tế TP.HCM, TV CLB LHD
5. Hoàng Hưng, nhà thơ- dịch giả, Sài Gòn
6. Trần Bang, kỹ sư, thành viên CLB LHĐ, Sài Gòn
7. Nguyễn Thu Giang, nguyên Phó Giám đốc Sở Tư pháp TPHCM
8. Trần Minh Thảo, viết văn, Bảo Lộc, Lâm Đồng, (CLB Phan Tây Hồ)
9. Nguyễn Đăng Hưng. Giáo sư danh dự Đại học Liege, Bỉ. Sống ở Sài Gòn
10. Trần Tiến Đức, Nhà báo độc lập, đạo diễn truyền hình và phim tài liệu, Hà Nội
11. Nguyễn Xuân Diện, Tiến sĩ, Hà Nội
12.André Menras-Hồ Cường Quyết, Nhà giáo Pháp Việt, TV CLB LHĐ, Pháp.
13. Hà Văn Thùy, Nhà văn, Sài Gòn
14. Phan Đắc Lữ, Nhà thơ, TV CLB LHĐ
15. Nguyễn Ngọc Lãnh - Nguyên GS học Y Hà Nội, NGND
16. Nguyễn Thị Khánh Trâm, Hưu trí, Sài Gòn
17. Kha Lương Lợi, Hưu trí, Sài Gòn
18. Võ Văn Thôn, nguyên GĐ Sở Tư pháp TPHCM, TV CLB LHĐ, SG
19. Nguyên Ngọc, Nhà văn, Hội An
20. Phan Hồng Giang, TSKH, Hà Nội
21. Tôn Quang Trí, cán bộ hưu trí - nguyên PGĐ sở Công nghiệp tp HCM
22. Huỳnh Sơn Phước, Nhà báo, nguyên Phó TBT báo Tuổi Trẻ, TV CLB LHĐ
23. Tô Linh Giang, Q.Hai Bà Trưng, Hà Nội
24. Tô Lê Sơn, Kỹ sư, TV CLB LHĐ, SG
25. Nguyễn Phú Yên, hưu trí, Sài Gòn
26. Trần Hữu Quang, PGS-TS xã hội học, Sài Gòn
27. Võ Văn Tạo. Nhà báo tự do. Nha Trang, Khánh Hòa
28. Mã Lam, Nhà thơ, Sài Gòn
29. Hà Quang Vinh, hưu trí ở tại Q11
30. Phan Quốc Bình, Nhà thơ, TP Vinh -Nghệ An
31. Nguyễn Thái Minh, Kinh Doanh, Nha Trang
32. Vương Quốc Toàn - Nhiếp ảnh gia ở tại Hải Phòng
33. Nguyễn Công Hiệp, Kinh doanh, Sài Gòn
34. Inrasara, Nhà thơ, nhà nghiên cứu văn hóa Chăm, Sài Gòn
35. Nguyễn Kế Quang, KSXD, TP Quy Nhơn, tỉnh Bình Định
36. Nguyễn Trọng Bách, Kĩ sư, Nam Định
37. Trương Minh Thủy, người lao động, quận Tân phú, TPHCM
38. Đỗ Duy, Chuyên viên kỹ thuật, Bà Rịa - Vũng Tàu
39. Trần Vũ Việt Trung, Kỹ sư cơ khí, TP HCM
40. Trần Thế Việt, nguyên Bí thư Thành ủy, Tp.Đà Lạt - tỉnh Lâm Đồng.
41. Nguyễn Thanh Trúc, KD, Hà Nội
42. Trần Đăng Quang, quản lý tại dịch vụ, Hà Nam
43. Phạm Đình Trọng, Nhà văn, Thành viên CLB Lê Hiếu Đăng
44. Nguyễn Tiến Dân, giáo viên, Hà nội
45. Trần Trung Hậu, Giảng viên, TP.HCM
46. Nguyễn Văn Lịch, nghỉ hưu, phố Chùa Láng, Đống Đa, Hà Nội.
47. Hồ Quang Huy, Cty CP Đường sắt Phú Khánh, Nha Trang.
48. Phạm Mai Hiền, Hà Nội
49. Kha Lương Ngãi, nhà báo, nguyên Phó TBT báo Sài Gòn Giải Phóng, TV CLB LHD
50. Thuỳ Linh, Nhà văn, Hà nội
51. Đinh Văn Chinh, Nhà văn ở Hà Nội
52. Ngô Kim Hoa (Sương Quỳnh) - Nhà báo tự do - Sài Gòn
53. Lại Thị Ánh Hồng - Nghệ Sĩ - Sài Gòn
54. Cao Lập, Hưu trí, California, Hoa Kỳ
55. Trần Thanh Cảnh, Nhà văn, Hà Nội.
56. Nguyễn Hải Sơn, Công nhân, Cộng hòa liên bang Đức
57. Phan Quốc Tuyên, Kỹ sư tin học, Genève, Thụy Sĩ
58. Mai Thanh Sơn PhD, Viện KHXH; XH vùng Trung bộ-Viện Hàn lâm KH-XH VN
59. Nguyễn Khắc Bình, Kỹ sư, Q.Tân Binh, TP.HCM
60. Tô Minh Chánh, Sài Gòn
61. Hồ Ngọc Nhuận, nhà báo Sài Gòn, thành viên CLB LHĐ
62. Đỗ Anh Tài, cựu giáo chức Sài Gòn – VNCH
63. Nguyễn Tuệ Hải, Hưu trí, Canberra-Australia
64. Nguyễn Lương Thịnh, Hưu trí, Q.Thủ Đức ,Tp HCM
65. Lê Khánh Luận TS, nguyên giảng viên Đại học Kinh tế Tp.HCM, TV CLB LHĐ
66. Vũ Trọng Khải, PGS TS, nguyên Hiệu trưởng Trường QLCB, Bộ
NN&PTNT, TPHCM, TV CLB LHĐ.
67. Vũ Thư Hiên, Nhà văn, Pháp
68. Trần Công Thạch, Nhà giáo về hưu, Quận 5, Tp HCM
69. Nguyễn Chí Công, TS, Hà Nội
70. Lê Văn Tâm, nguyên Chủ tịch Hội người Việt Nam tại Nhật Bản
71. Nguyễn Trọng Hùng, P.Đông Vệ, Tp.Thanh Hóa
72. Trần Tư Bình, Cựu giáo viên, Sydney - Australia.
73. Đoàn Khắc Xuyên, Nhà báo, Tp HCM.
74. Nguyễn Văn Đức, San Jose, California. USA
75. Phạm Thế Cường, Chủ nhiệm CLB Người yêu sách Nguyễn Huy Tưởng.
76. Nguyễn Hồng Kiên, Nghiên cứu viên, Hà Nội.
77. Trần Khuê, chuyên gia NC Văn hoá, TP.Hồ Chí Minh
78. Nguyễn Xuân Thọ, Kỹ sư truyền thông, 50858 Cologne - CHLB Đức.
79. Võ Xuân Tòng, hội viên Hội nhà văn Hà Nội, hiện cư trú Sài Gòn
80. Dương Khánh Lâm, Kỹ thuật, Q.10-Tp.HCM
81. Thái Kế Toại, Nhà văn, Đại tá an ninh Bô Công an
82. Đặng Bích Phượng, Hưu trí, ở Hà Nội
83. Phạm Nguyên Trưởng, Dịch giả, Vũng Tàu
84. Hà Trọng Tấn, TV CLB Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
85. Nguyễn Thị Kim Chi, NSUT - TV CLB Lê Hiếu Đằng, Sài Gòn
86. Nguyễn Nguyên Bình – Nhà văn, Hà Nội
87. Mạc Văn Trang, TS Tâm lý học, Hà Nội
88. Nguyễn Kim Khánh, Nhà báo, Tạp Chí Thương Gia
89. Lương Cao Nam Khánh, Hưu trí, Sài Gòn
90. Lê Trần Nhật Quân, Kỹ Sư, Bắc Ninh
Đợt 2
91. GS Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện Xã Hội Học VN, Sài Gòn
92. Bến Văn Nguyên, viết văn
93. Trần Ngọc Sơn, Kỹ sư, Pháp
94. Nguyễn Thanh Hằng, Dược sĩ, Pháp
95. Nguyễn Tường Thụy, nhà báo độc lập, Hà Nội
96. Vinh Anh, CCB, Đống Đa-Hà Nôi
97. Đỗ Thị Bắc Giang, Kế toán, Quận 1
98. Nguyễn Mai Oanh, Sài Gòn
99. Nguyễn Quang Nhàn, CB Hưu trí-Đà Lạt
100. Lê Thị Phương Mai, q.Hai Bà Trưng, TP Hà Nội
101. Trương Minh Tuấn, Kinh doanh tự do, Tp. Biên Hoà. Đồng Nai
102. Trần Viết Tuyên, kiến trúc sư, Hamburg, CHLB Đức
103. Phạm Duy Hiển; CCB phường hội thương, Tp pleiku
104. Đặng Doan - kinh doanh, ở Gia Nghĩa, Đăk Nông
105. Hoàng Dũng, PGS TS, TP HCM
106. Nguyễn Tâm, Kỹ sư Cơ điện. Tp HCM
107. Nguyễn Giáng Vân, nhà thơ, Hà Nội
108. Huỳnh nhật Hải, hưu trí-Dalat
119. Huỳnh nhật Tấn,hưu trí –Dalat
110. Lê Thăng Long, Cựu TNLT, tư vấn quản trị chiến lược, Sài Gòn.
111. Trần Kế Dũng Electrolux  Australia
112. Nguyễn Huệ Chi, GS Ngữ văn, Hà Nội
113. Đặng Thị Hảo, TS Văn học, Hà Nội
114. Nguyễn Đình Nguyên, TS Y khoa, Australia
115. Chu Sơn  - nhà thơ tự do - Thủ Đức - Sài Gòn
116. Nguyễn Thị Kim Thoa - Bác sĩ - Thủ Đức - Sài Gòn
117. Trần Hưng Thịnh, Kỹ sư,đã nghỉ hưu, Hà Nội
118. Ngô Thị Kim Cúc, Nhà văn- Nhà báo, Sài Gòn
119. Phạm Ngọc Trường, Tours FRANCE
120. Võ Ngọc Ánh, Cựu phóng viên, bang Washington, Hoa Kỳ.
121. Nghê Lữ, Phóng Viên, San Jose, California, Hoa Kỳ
122. Ý Nhi, Nhà văn, TP HCM
123. Trần Công Tâm, hưu trí, sài gòn
124. Nguyễn Đông Yên, Giáo sư Toán học, Hà Nội
125. Mai Thái Lĩnh, nhà nghiên cứu, CLB Phan Tây Hồ, Đà Lạt.
126. Huỳnh Ngọc Chênh, Nhà báo, Sài Gòn
127. Đoàn Nhật Hồng, nguyên Giám độc Sở GDĐT Lâm Đồng, hưu trí ở Đà Lạt
128. Lưu Hồng Thắng -công nhân - Hoa Kì
129. Nguyễn Thị Ngọc Trai, Nhà văn - nhà báo, Hà nội.
130. Văn Hiền, Lập trình viên, Bình Thuận
131. Nguyễn Đào Trường, Hưu trí, Hải Dương
132. Hà Trần Phương, Hà Nội
133. Nguyễn Quốc Thắng, Hà Nội.
134. Nghiêm Sỹ Cường, Kinh doanh, Hà Nội
135. Nguyễn Anh Tuấn, Giáo viên, Nha trang
136. Trần Quốc Trọng, Diễn viên, đạo diễn điện ảnh, Hà Nội
137. Trần Vũ Việt Trung, Hà Nội
138. Vũ Ngọc Tiến, Nhà văn, Hà Nội
139. Trần Thanh Cảnh, Nhà văn, Hà Nội
140. Hà Thúc Huy, TS Hóa học, Sài Gòn
141. Nguyễn Trọng Hoàng, Bác sĩ, Paris – Pháp
142. Nguyễn Huỳnh Giang, Kỹ Sư, Bạc Liêu
143. Lê Hữu Trí, Công nhân, Sài Gòn
144. Hồ Minh Di, Giáo Viên nghỉ hưu, Tây Ninh
145. Nguyễn Minh Phụng, Nhà Thơ – Họa Sỹ, Bình Dương
146. Ngô Gia Kiều, Kinh doanh tự do, Bình Dương
147. Lê Nam Hà, Hưu trí, Sài Gòn
148. Lê Nam Long, Hưu trí, Sài Gòn
149. Cao Văn Lộc, Diễn viên, Lâm Đồng
150. Sầm Tú Lâm, Nghệ nhân, Sài Gòn
151. Đỗ Thị Nga, Kinh doanh tự do, Đồng Nai
152. Đồng Văn Nam, Luật gia, Bình Phước.

18 April 2019

Cái đuôi XHCN của một chế độ tội phạm, một nhà nước tội phạm!


Vũ Mạnh Hùng

Cứ có chuyện "nhạy cảm" thì cái đuôi XHCN lại hiện nguyên hình của đám cầm quyền tội phạm đang ngồi trên đầu, bám trên cổ của nhân dân VN.




Cả ngày đêm hôm qua 14/4 và hôm nay 15/4/2019, cái đuôi của đám tội phạm cầm quyền bám riết tôi ngoe ngẩy để minh chứng cho những hành vi vô pháp trong vụ cướp đất ở Đồng Tâm của đám tội phạm này. Mục đích của chúng là cô lập, chia rẽ, bóp méo thông tin, lừa bịp, che đậy những hành vi tội phạm và âm mưu cướp đất của dân, hãm hại những người dân dám đứng lên để bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình,




Sáng qua vừa ra khỏi nhà đã thấy cái đuôi vây quanh, chú hàng phố nhà tôi thấy, rồi hỏi đám an tà đến đây làm gì, thì được trả lời đến chơi. Thế là chú hàng phố bảo tôi ngồi lên xe ... để chú ấy lột tả sự thật và chữa cho đám này bệnh nói dối. Đi đến đâu cái đuôi XHCN đeo bám đến đấy. Đến tối chú ấy hỏi cái đuôi XHCN hết nói dối chưa?! Chúng mày ngăn cản không cho ông ấy đi Đồng Tâm chứ gì?! Mệt hết cả người mà tôi vẫn phát phì cười! Cười mà ra nước mắt!

Hôm nay tôi nói cho dân phố biết ở Đồng Tâm theo tôi còn hai việc mà người dân bức xúc, đòi hỏi :

1. Nhà chức trách cần trả lời trong 100ha đất còn lại sau khi trừ đi đất quốc phòng là đất của ai nếu không phải là đất nông nghiệp của dân.

2. Vụ gọi dân ra đo đất rồi đánh bắt người trái phép chưa được làm rõ để xử lý theo quy định của pháp luật.

Nếu 2 việc này chưa được giải quyết, xử lý một cách chính đáng thì Đồng Tâm vẫn còn là điểm nóng và việc tái cướp đất vẫn có thể diễn ra.

Nguồn : https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/1126149860924920

14 April 2019

SỨC MẠNH ĐỒNG TÂM


Cấn Thị Thêu

Về thăm bà con Đồng Tâm. Mảnh đất hiền hòa, thơ mộng nhưng đã sinh ra những con người thép, làm nức lòng cộng đồng trong và ngoài nước bởi sự kiện Đồng Tâm.




Từ trước tới nay người dân chỉ chứng kiến công an, chính quyền đánh dân, bắt dân . Chưa có nơi nào người dân bắt công an và cảnh sát cơ động mà lại bắt được số lượng lớn như ở Đồng Tâm.
Sức mạnh nào để những người nông dân tay không tấc sắt mà đẩy lui được cả một đội quân đặc nhiệm được trang bị đầy đủ vũ khí.



Qua chia sẻ bà con cho biết:

Đất đai là tài sản, là máu thịt của Nhân Dân do cha ông ngàn đời để lại nhưng chúng nó ngang nhiên đến cướp. Và như một giọt nước tràn ly khi chúng nó sử dụng bạo lực để đàn áp người dân. Chúng bắt Cụ Kình, chúng đánh cụ gãy chân, chúng đánh nhiều người khác nữa...

Bà con thấy với một chính quyền của dân, do dân và vì dân mà chúng nó hành xử với dân không bằng loài cầm thú, thì đích thị chúng nó là giặc. Mà đã là giặc thì" giặc đến nhà đàn bà cũng đánh".

KHÔNG CAM CHỊU NỮA, KHÔNG LÙI BƯỚC NỮA, TẤT CẢ GIÀ TRẺ, TRAI GÁI HÃY ĐỨNG LÊN ĐỂ CHIẾN ĐẤU VỚI LŨ GIẶC CƯỚP.

Những khẩu lệnh trên được truyền đi bằng loa khắp các thôn làng, ngõ hẻm.
Rất nhanh chóng, bà con đã tập hợp thành một đội quân cảm tử, trên dưới một lòng, sẵn sàng chiến đấu, sẵn sàng hi sinh tính mạng để bảo vệ mảnh đất quê hương.
Với sự quyết tâm không lùi bước trước bạo quyền cộng sản, Nhân Dân Đồng Tâm đã làm nên chiến tích oai hùng là bắt, nhốt 38 cán bộ, công an và cảnh sát cơ động để đổi lấy sự an toàn cho những người dân Đồng Tâm bị công an bắt giữ.

Về Đồng Tâm lần này tôi may mắn được gặp Cụ Kình và một số bà con trong đoàn quân cảm tử năm xưa.


Nhìn những gương mặt chất phát nhưng toát lên đầy sự can trường mà ở những người bình thường chưa kinh qua sóng gió thì không bao giờ có được, tôi thực sự khâm phục và ngưỡng mộ bà con vô cùng.

Bà con bảo tình hình lúc ấy căng thẳng lắm. Chúng tôi xác định sẽ chiến đấu một mất, một còn với bầy lũ quan tham. Nhiều người Chúng tôi đã dặn lại gia đình và bà con những gì cần dặn để chuẩn bị cho một chuyến đi xa.... Chúng tôi không sợ chết đâu, cuộc đời này trước sau ai cũng phải chết. Không ai sống được đến nghìn năm, nên nếu phải chết để bảo vệ lẽ phải, để bảo vệ đất đai cho dân làng thì cái chết ấy vẻ vang và oanh liệt lắm. Nhưng chúng tôi cũng xác định: Nếu một mạng của chúng tôi mà đổi một mạng thì chúng tôi không đổi đâu, một mạng của chúng tôi mà đổi được vài chục mạng của quân cướp đất thì chúng tôi sẵn sàng đổi ngay.

Giữa lúc tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Quanh làng thì hàng ngàn công an, bộ đội bao vây, trên trời thì máy bay quần đảo, chúng ra lệnh cắt điện định tấn công để giải cứu con tin. Lúc đó chúng tôi vẫn bình tĩnh và đưa ra quyết định: nếu tiếp tục cắt điện thì chúng tôi sẽ thực hiện kế hoạch như đã dự tính.
Chỉ ít phút trước khi chúng tôi quyết định " hành động" thì bỗng nhiên điện được đóng trở lại.

Với sự mưu trí, gan dạ, kết hợp với chiến thuật tài tình của người dân Đồng Tâm đã buộc những kẻ bảo kê cho các tỷ phú đỏ phải đầu hàng vô điều kiện trước sức mạnh của lòng dân.
Trước khi rút quân chúng đã bắn 3 phát pháo sáng để kết thúc cuộc vây ráp.

Các quan chức cộng sản chắc cũng đủ tỉnh táo để nhận ra rằng, nếu cố tình gây hấn để giải cứu con tin ở nhà văn hóa Thôn Hoành thì sẽ vấp phải sự phản kháng dữ dội của người dân Đồng Tâm. Và biết đâu những con tin chủ chốt đã được giữ ở một nơi bí mật nào đó và một khi xảy ra đụng độ mà người dân Đồng Tâm bị thương vong thì các con tin này cũng sẽ không có cơ hội được trở về nhà nguyên vẹn.

Kể cho tôi nghe những sự kiện nóng bỏng trong giờ phút cam go ấy, những ánh mắt rực lửa của người dân Đồng Tâm như đang trở về thời khắc oai hùng của 2 năm về trước.

Sự kiện Đồng Tâm sẽ đi vào lịch sử để ghi danh những người nông dân áo vải anh hùng đã dũng cảm đứng lên chống lại cả một tập đoàn quan tham cường hào, ác bá. Nhưng đó cũng là một vết nhơ, một nỗi nhục của các quan chức cộng sản đã ăn đất của dân để vinh thân phì gia, làm giàu bất chính.

Về Đồng Tâm tôi được các anh hùng bằng xương, bằng thịt tiếp đón ân cần, thì tôi càng thấy con đường tôi đang đi là đúng đắn. Vì những người theo chính nghĩa, họ luôn biết căm thù nhưng cũng biết yêu thương.

Lần đầu về Đồng Tâm nhưng bà con coi vợ chồng tôi như những người thân thích, ruột thịt. Tôi vô cùng cảm động và biết ơn tình cảm thân thương mà bà con đã dành cho vợ chồng tôi và dân oan Dương Nội.

Chúng tôi cứ say sưa kể chuyện cho nhau nghe cho đến giữa buổi chiều. Đã đến giờ phải về, tôi chào bà con và chúng tôi chia tay nhau trong lưu luyến, bịn rịn. Những bàn tay nắm chặt, những ánh mắt quyết tâm như đang truyền cho nhau động lực đấu tranh của những người cùng cảnh ngộ.

Tiễn vợ chồng tôi ra đến tận đường lộ, bà con còn ghé vào tai tôi nói nhỏ. "Nếu chúng nó còn đến cướp đất lần nữa thì lần này bà con sẽ thay đổi chiến thuật, sẽ hiệu quả hơn lần trước rất nhiều"....

Nhìn vào ánh mắt của những người nông dân bất khuất, tôi tin bà con nói được, làm được nếu như bọn giặc nội xâm vẫn chưa từ bỏ ý định thôn tính đất Đồng Sênh.

TG : CTT



30 March 2019

Dư luận viên, những thành phần lưu manh và cặn bã nhất của chế độ độc tài Cộng sản



Nguyễn Tiến Dân  (27-3-2019)

1- Trong quá trình phát triển, loài người đã chứng kiến bao nhiêu học thuyết và trải qua vô thiên lủng những cái chủ nghĩa. Học thuyết nào, cũng khoe mình khôn – chủ nghĩa nào, cũng nhận mình khéo. Khôn hay khéo, tùy nhận thức của mỗi người. Riêng có một nhận thức, cả nhân loại đều thống nhất cao: “Tồi tệ nhất, là học thuyết Mác – Lê. Khốn nạn nhất, tàn ác nhất và đểu cáng nhất, chính là chủ nghĩa CS”.
Nói “tồi tệ”, bởi học thuyết Mác – Lê là sản phẩm của những kẻ đần độn, hoang tưởng và bệnh hoạn. Do đó, sai từ gốc rễ và cho đến tận bây giờ, cho dù có là bậc thầy của những kẻ xảo ngôn – lộng ngữ, chưa một ai chứng minh được tính đúng đắn của nó trong thực tế.
Nói “tàn ác”, bởi chủ nghĩa CS luôn dựa vào công cụ khủng bố, để hành nghề cướp bóc. Không chỉ loài người, không chỉ hệ động – thực vật, mà ngay cả thiên nhiên và môi trường, cũng đều bị chúng hủy diệt một cách dã man và có hệ thống. Chỉ cần đạt được mục đích, chúng sẵn sàng thiêu trụi cả non sông lẫn giống nòi.
Nói “đểu cáng”, bởi thú tính của lũ CS, không loài súc vật nào có thể vượt qua. Khi đã “trơn lông – đỏ da”, chúng sẵn sàng quay lại, để ăn thịt cả những người đã cưu mang và nuôi dưỡng mình.
2- Khi đã khoác lên người cái danh xưng CS, bọn nào cũng đều khốn nạn như nhau. Nhưng, trong các ban bệ của CS, thứ khốn nạn nhất, chính là đám Tuyên giáo. Bọn này, chuyên nhận lệnh chủ, để điên cuồng tấn công và tận lực hủy hoại những giá trị cốt lõi về tinh thần của loài người.
Trời sinh muôn loài – đất sinh vạn vật. Khi đặt muôn loài – vạn vật vào cuộc sống, Trời đất luôn tỏ đức hiếu sinh. Đã sinh ra voi, Trời cũng tạo ra cỏ, để làm thức ăn nuôi chúng. Riêng loài người, ông cho thêm quyền được Sống, quyền Tự do và quyền mưu cầu Hạnh phúc. Thiêng liêng và nhân hậu, là thế. Nhưng đối với lũ CS, ông Trời, chưa to. Chúng luôn muốn “phế Thiên – hành Đạo”.
Không đừng lại ở đó, chúng còn táo tợn muốn can thiệp trực tiếp vào quá trình tiến hóa của Tự nhiên. Qua tuyên truyền bịp bợm – qua giáo dục nhồi sọ, chúng hi vọng, sẽ đưa được loài người về thời kì tiền nguyên thủy. Nghĩa là, cố nhào nặn, để biến họ thành những loài vật có hai chân. Có đầu đấy, nhưng tuyệt nhiên, không được dùng nó để suy nghĩ. Có mồm đấy, nhưng tuyệt nhiên, không được cất lên tiếng nói của loài người.
Đảng ăn tàn – phá hại, nhưng vẫn phải cố thều thào mà nói rằng: “Đảng ta, hết sức tài tình”. Đảng chuyên nói một đàng – làm một nẻo, nhưng vẫn phải bịt mũi mà rên rỉ lên rằng: “Đảng ta, rất là sáng suốt”. Đảng bóc lột dân mình đến tận xương – tận tủy, lẽ ra, phải đứng thẳng người lên và chỉ tay vào mặt nó, rồi chửi rằng: “Quân lừa đảo, lũ đầu trộm – đuôi cướp. Tổ sư cha nhà chúng mày”. Đằng này, trăm họ vẫn phải đứt từng khúc ruột, rầu rĩ đồng ca: “đời đời ơn Đảng(!)”. Hỡi ôi! Không nói như thế, đâu có còn toàn được cái tính mạng.
Trong đám Tuyên giáo, thành phần lưu manh nhất – cặn bã nhất, chính là cái lũ, mà CS gọi là Dư luận viên. Còn dân gian, họ gọi đúng tên cúng cơm của chúng: “những con bò đỏ”. Bọn này, được CS sàng lọc kĩ càng. Đa phần, đều là lũ cuồng tín, u mê, đần độn và đã mất hết tính người. Bọn này, “mặt ngay – tay đờ”. Thả ra ngoài đường, chết đói đầu nước. Bởi vậy, phải ôm chân chủ và tuyệt đối trung thành, để mong: Kiếm được chút “cơm thừa – canh cặn” sau những bữa tiệc máu của chủ – những bữa tiệc, do chủ của chúng đã dùng vũ lực, để tước đoạt của dân lành. Nói bậy – chửi càn và “ngậm máu phun người”, là nghề chính của chúng.
3- Ai cũng biết, Triệu Cao là kẻ nắm giữ ấn Thừa tướng và đã lập rất nhiều công lao cho 3 đời của nhà Tần. Công lớn, nên y coi thiên hạ như cỏ rác. Lời y nói, mặc nhiên, bá tính phải coi đó là chân lý vĩnh hằng. Cho dù khi y ngông cuồng, chỉ con hươu, mà nói rằng, đó là con ngựa. (指鹿为马,  chỉ lộc vi mã).
Khi sự dối trá lên ngôi và trở thành quốc sách, mạnh như nhà Tần, cũng chỉ tồn tại được có nhõn 15 năm.
Khi sự dối trá lên ngôi và trở thành quốc sách, mạnh như Liên bang Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết, cũng chỉ tồn tại được vẻn vẹn có 74 năm.

Dẫm vào vết xe đổ của bọn kia, chế độ CS Việt Nam, tất yếu, sẽ có cái kết cục y như chúng. Chỉ mong, khi cái ngày ấy đến, thiên hạ sẽ không phải chứng kiến cảnh khóc lóc thảm thiết và van xin đến mức đê hèn của lũ đầu sỏ CS. Cũng mong, khi cái ngày ấy đến, tất cả lũ sâu chúa và củi mục của chế độ CS, cho dù đang lẩn trốn ở đâu, cũng sẽ lần lượt bị dẫn độ về nước. Tại đây, chúng sẽ phải trả lời trước những phiên Tòa, do Nhân dân lập ra. Tất nhiên, về “những tội ác chống lại loài người” của chúng.
4- Thủ tướng đương nhiệm của chế độ CS Việt Nam, là ngài Nguyễn Xuân Phúc. Ông này nức tiếng, cả ở trong lẫn ngoài nước. Tuyệt đối, không phải vì có tài trị nước – an dân. Tài năng lớn nhất của ông ta, mà thiên hạ đã từng được chứng kiến, đó là, đánh vần thông được mấy chữ “cờ lờ mờ vờ”. Sau lần để lộ ra cái trí tuệ thông minh hơn con bò đó, ông ta luôn tìm mọi cách, để chữa ngượng. Tất nhiên, bằng những phát ngôn, nổ to hơn cả pháo cối của làng Bình Đà.
Trong một lần uống hơi quá đà, ngài khua môi – múa mép, mà gào lên rằng: “Tận dụng cơ hội, sức mạnh thời đại, khắc phục hạn chế, chung tay cùng đồng bào trong nước và nước ngoài, kêu gọi sự tâm huyết của các nhà khoa học, để đưa Việt Nam tiến lên… Chúng ta quyết không để dân tộc ta đói nghèo và lạc hậu(!)”.
Quyết, thì như thế. Nhưng dân gian biết chắc: Cả ông ta và đám đồng đảng, đều vô kế khả thi, để đưa Dân tộc Việt thoát ra khỏi đói nghèo và lạc hậu. Quanh đi – quẩn lại, toàn chỉ nghĩ ra những mưu hèn – kế bẩn. Tỷ như, đặt ra sưu cao – thuế nặng, để bóp nặn dân mình. Quá nữa, là đào tài nguyên thô, đem bán đổ – bán tháo, để lấy tiền đút túi và cuối cùng, là đem đất đai – công thổ của Quốc gia ra, để cầm cố cho ngoại bang, hoặc cầm cố cho đám Tư bản đỏ thân hữu của mình.
Con dân Đất Việt hỡi! Trước hết, xin các bạn hãy vạch đầu gối của mình ra, để nói chuyện với nó. Sau đó, nếu vẫn còn thấy hứng, hãy đi tìm ông ta, mà gặng hỏi về cái chuyện: “trồng cây gì – nuôi con gì”, để có thể thoát khỏi đói nghèo và lạc hậu. Nói thật, mình rất tin rằng, ông ta sẽ trả lời: “Phải tìm cây – con đặc sản. Phần tôi, nếu phải lựa chọn, tôi sẽ trồng cây thuốc phiện và nuôi con ca ve”.
Trong cái câu trả lời (nếu có) này, mình chỉ đồng ý một nửa và không thể đồng tình với cái vế thứ 2. Chính vì vậy, mình cặm cụi mổ cò và viết bài: “Nghĩ về số phận hẩm hiu của giới trí thức Việt Nam”. Mục đích, gà cho chàng cách làm. Chẳng biết, chàng có đọc hay không. Chỉ biết, một tháng rưỡi đã trôi qua, chàng lặn rõ kĩ và không thấy sủi tăm. Có lẽ, chàng thuộc cái dạng bất lực. Vì thế, chỉ biết vạch ra, mà không có khả năng thực hiện.
5- Chàng không hồi âm, nhưng đám Dư luận viên của chàng, lại không làm như thế. Chúng cay cú và điên cuồng phản pháo.
– Vẫn như mọi khi, thủ đoạn “tiên pháo – hậu lễ”, được đem ra sử dụng. Không cần biết Dân già là ai, khi Tiếng Dân đăng bài đó, chúng mò vào tận nơi và trắng trợn đe dọa: “Hình như, còn một người chưa ngủ trong tù (!)”. Với cái loại thò lò mũi xanh, vẫn còn đang ở độ tuổi “ăn chưa no – lo chưa tới” này, chúng sao biết:
Từ lâu, chủ của chúng, họ đã cay lão Dân già lắm rồi. Nhưng miếng mồi thơm, mắc trong cái lưỡi câu mang tên nợ tiền của lão, hiện chúng vẫn ngậm trong cuống họng. Nhả ra, vừa tiếc – vừa bẽ mặt. Còn ngậm mồi, mà vẫn liều lĩnh động thủ? Lão chỉ giật “pắc” một cái, lưỡi câu sẽ đóng ngay vào giữa cổ họng: “Bớ làng! Chính quyền CS, là cái lũ đã lừa đảo và ăn cướp trắng trợn hàng chục tỷ VND của tôi. Chúng khiến gia đình tôi tan cửa – nát nhà. Đòi, chúng không trả. Đã thế, chúng lại bỏ thuốc phiện vào nhà và lôi tôi ra tòa để xử. Mục đích, vu oan – giá họa, hòng ăn quỵt số tiền kia. Với cái hành động cướp của – hại người ấy, chúng mày, không thể bằng những con chó”. Thực tế đó, rành rành. Tài thánh, cũng không thể đảo ngược được. Thua, ngay từ lúc nhập cuộc.
Nào, đã hết. Bất cứ thằng/ con, hoặc tổ chức nào của CS mà muốn đứng ra tố cáo lão, lão sẽ yêu cầu nó: phải đeo tấm biển “nguyên cáo” hoặc “vu cáo” trước ngực và ra Tòa mà đối chất. Lão không chấp nhận sự ủy quyền, để thi đấu với cái lũ “hình nhân thế mạng”. Mặt khác, Luật mà lũ CS hiện đang dùng, là Bộ Luật Rừng rú. Bởi vậy, tam thể, gồm Toà án, Viện Kiểm sát và Công an, luôn nhất lập ở nơi Đảng CS.
Chấp tam thể ấy, ngồi chung và trên. Đồng thời, xin các ngài chớ mong, sẽ áp đặt được lão, bằng những cái mớ lý sự cùn, chỉ có ở thời nô lệ: “Bị cáo chỉ được phép trả lời có hoặc không; đúng hoặc sai”. Những thứ đó, lão đây, sẽ thẳng tay, để ném nó vào sọt rác. Uy vũ, không thể khuất phục được Sự thật. Trước tòa, lũ vu khống kia mà lắp bắp đến đâu, lão sẽ lấy vôi, khoanh vào mõm từng thằng – từng con, đến đó. Tổng Bí thư và ngay cả cái chế độ độc tài CS nhà chúng, nếu khuất tất, lão cũng chẳng coi ra cái gì. Chấp chi mấy kẻ, miệng còn hôi mùi sữa.
Này, “bác của thằng Thanh”! Lão bổ túc cho ông một chút, về những kiến thức, mà ông còn đang khuyết. Binh pháp Tôn tử – thiên Hỏa công, viết: 非利不,  phi lợi bất động. Tạm hiểu, khi biết chắc, sẽ không thu được lợi lộc gì, đừng có hấp tấp lao đầu vào, mà làm. Ngụ ý, phải cân nhắc thật kĩ, trước khi hành động.
Trong trường hợp, các ông cố tình mở phiên tòa, chỉ để nhắm vào lão Dân già, cái được của chế độ CS, rất nhiều. Cái được đầu tiên, là được thêm 1 tù nhân – kẻ chuyên bới móc những thói hư – tật xấu của chế độ CS. Món được tiếp theo, là thu về hàng đống những cái xú danh. Trong đó, có “lừa đảo”, có “cướp của – hại người” và có cả cả “ngậm máu phun người” nữa.
Dân gian, được thêm dịp, để mà đàm tiếu ở khắp hang cùng và ngõ hẻm. Báo chí, được thêm đề tài, để mà tiêu tốn giấy mực. Qua đó, kiếm bộn tiền. Quốc tế trông vào, họ sẽ thấy một cách hết sức rõ ràng: Lũ đê tiện, chuyên lừa đảo và cướp của – hại người, lại ngang nhiên ngồi trên ghế quan tòa, để xét xử nạn nhân của chúng. “Chính nghĩa sáng ngời” của chế độ CS, qua đó, sẽ bị rơi rụng hết lớp son phấn đã quét lòe loẹt ở bên ngoài. Nhất cử, tam – tứ – ngũ – lục, thất bát cái đại tiện. Thông minh như ngài, hãy tìm mọi cách, để đâm đầu vào mà làm. Còn phần mình, lão đây, tay không đứng chờ.

– Người tiếp theo, là Phạm Long Thành. Chàng để lại lời “còm”, ngay sau bài viết của Dân già: “Nếu anh cho rằng quan điểm của cá nhân anh là đúng thì ‘hữu xạ tự nhiên hương’ người khác sẽ công nhận và tự nguyện đứng về phía anh để bảo vệ lẽ phải, còn anh nói cùn nói gàn hoặc mượn danh trí thức để thực hiện một âm mưu, một dã tâm bên trong thì càng không thế chấp nhận được. Đặc biệt là quan điểm của anh đưa ra để nhận USD của ngoại bang phá hoại đất nước thì lại càng bị khinh bỉ và chắc chắn pháp luật sẽ không tha cho anh, nhân dân sẽ phỉ nhổ anh”.

Nếu xét riêng về cách viết, văn phong của chàng, đủ sánh ngang với tài của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Nghĩa là, chúng đều dai như chão và dài như rau muống dại mọc hoang ở ngoài cửa biển.

Còn với cái ý “hữu xạ, tự nhiên hương”, xin trả lời chàng: Cả 2 kì tài, mà lão đây muốn tiến cử lên ngài Thủ tướng “cờ lờ mờ vờ” của chàng, đều thuộc hạng đặc sản và thơm nức mũi. Chẳng qua, chủ của chàng, 食而不知其味,  thực nhi bất tri kì vị. Tai lòi – mũi điếc, quanh năm – suốt tháng, chỉ biết ăn thùng và uống vại. Bởi thế, dễ như nước mắm với nước chấm, cũng đâu có phân biệt được.

Trái lại, bọn “săn đầu người” của nước ngoài, rất thính. Chúng biết và đang lượn như đèn cù xung quanh 2 nhân vật này. Chỉ cần gật đầu, là họ và gia đình, sẽ được bốc tới những miền đất hứa. Nơi ấy, họ sẽ được tự do sáng tạo và tài năng của họ, khi ấy, sẽ tỏa sáng chói lọi. Những thứ lặt vặt, như điều kiện nghiên cứu, hoặc chế độ đãi ngộ, đừng có bận tâm tới làm gì.

Khổ nỗi, các bác ấy gàn dở và chỉ muốn ở lại, để phục vụ Nhân dân – phụng sự Đất nước. Chàng hãy về và bẩm với cả “tam trụ” của mình: Sử dụng được họ, hàng triệu ngư dân và gia đình họ, sẽ có cơ thoát nghèo. Sản phẩm của họ làm ra, là đặc sản – là những thứ, mà tất cả những người nhiều tiền trong và ngoài nước, đều muốn dùng. Những thứ đó, luôn trong tình trạng “cung không đủ cầu”. Do đó, không sợ “được mùa – mất giá”. Bên cạnh đó, chúng ta sẽ sở hữu những lĩnh vực khoa học, có thể nói mà không sợ quá lời, là “xếp vào cái hạng tiên phong của thế giới”. Thoát lạc hậu, đã là cái đếch gì.
Nói thêm với chàng: CS, là cái giống đê tiện và bẩn thỉu. Chúng “ăn của dân, không từ một thứ gì”. Bởi thế, chỉ cần cho “xèng”, là có thể sai chúng làm bất cứ việc gì. Bán nước hay đào mả bố nhà chúng lên, chúng cũng chẳng từ. Riêng chuyện này, khác với cái lũ cặn bã CS, các lão đây, không bao giờ nhận những đồng USD và Nhân dân tệ của ngoại bang về, để làm hại Nhân dân và chống lại Đất nước thân yêu của mình.
Hãy nhớ cho kĩ, ngay cả khi còn đang bị nhốt chung trong một cái rọ, Rồng và Liu điu, cũng không bao giờ đồng hạng.
– Bên cạnh bọn Dư luận viên “ba củ” ngu đần, chế độ CS còn lấy cắp tiền thuế của dân, để nuôi thêm đám Dư luận viên “quý tộc” của kính thưa các loại trường Đảng. Lần này, chủ xuỵt. Bởi thế, chúng hấp tấp nhập cuộc, để tỏ tài và để tâng công.
Mở đầu, là trang Nhân Văn Việt, với bài: “Chỉ là giọng điệu bôi nhọ giới trí thức, xuyên tạc, kích động chống phá Đảng Cộng sản Việt Nam của Nguyễn Tiến Dân”. Đang đói thối mồm, hai trang mạng Học viện Chính trị và Chân lý tiên phong cũng vội vã nhảy vào cuộc, để đánh hôi. Chúng hí hửng, bệ nguyên xi cả cái bài báo kia về trang nhà của mình.
Thương hại thay, những con lừa. Tài, thì nông – trí, thì thiển. Bởi thế, chẳng thể nghĩ ra được cái gì hay ho và cao siêu – những thứ, mà chúng có thể dựa vào đó, để phản bác lão Dân già. Cùng bất đắc dĩ, chúng đành lôi cái món Nghị quyết đã ôi thiu và đang bốc mùi khắm lặm của Đảng ra và lảm nhảm đọc như những thằng mất trí. Chúng đâu có biết, những Nghị quyết kia, được xào nấu bởi những tay đầu bếp, đã không tim, lại còn bại não. Do đó, đi đến đâu, chúng tàn phá khủng khiếp đến đấy. Đất nước tan hoang – Đạo đức suy đồi – Môi trường ô nhiễm, cũng từ đó mà ra.
Cố tình bất chấp thực tế, Nhân Văn Việt nói như đúng rồi: “Nguyễn Tiến Dân đã sai khi viết: ‘Việt Nam mình, nghèo thì nghèo, hèn thì hèn’. Chúng ta biết rằng, ngay cả khi còn nghèo thì Việt Nam mình đâu có hèn (!)”.

“Đói cho sạch – rách cho thơm”. Nhiều người tuy nghèo, nhưng họ vẫn sống theo phương châm ấy. Họ, mới là những người không hèn. Trái lại, ối kẻ giàu, nhưng vẫn cam tâm “đóng cửa đi ăn mày”. Chế độ CS Việt Nam, là một ví dụ. Một mặt, họ tự khoe mình giỏi. Bằng chứng, GDP đã ở ngưỡng trên trời, còn nguồn dự trữ ngoại tệ, chỉ kém nước sông Tô Lịch có tí ti.
Giàu như thế, nhưng không bao giờ họ bỏ lỡ dịp, để “lạy ông Nguyên thủ đi qua – lạy bà tài phiệt đi lại”, xin hãy xót thương, mà thí cho tôi ít tiền viện trợ không hoàn lại(!). Giàu như thế, nhưng nợ có tí tiền của các nhà thầu Nhật bản trong dự án Metro ở thành Hồ, họ vẫn kiên trung giữ nguyên cái bộ mặt thớt và không chịu trả. Mặc cho người ta, réo rắt đòi. Nhục Quốc thể như thế, mà vẫn chưa phải là hèn, thì thế nào mới được gọi là hèn?
Khi tàu của giặc tràn xuống Hoàng Sa, cả thế và lực của chúng, đều áp đảo. Tuy vậy, Hải quân Việt Nam Cộng hòa vẫn hiên ngang nổ súng đánh phủ đầu. Giặc chỉ lên được đảo, khi người của ta đã chết và tàu của ta đã chìm. Ngược lại, khi tàu của giặc mò đến Gạc ma, có đứa đã ra lệnh cho bộ đội không được nổ súng chống lại. Để rồi, 64 cán bộ và chiến sĩ Hải quân Nhân dân Việt Nam, đã phải đứng làm những tấm bia sống và chết một cách tức tưởi – thê thảm và thương tâm.
Những con lừa kia, đã bao giờ chúng mày bớt hèn đi, để 1 lần và chỉ 1 lần thôi, tự vấn, cái mà người ta vẫn thường gọi là lương tâm: Khi thất trận, có bao nhiêu tướng lĩnh của Quân đội Việt Nam Cộng hòa đã tuẫn tiết, để tỏ rõ khí phách và để thể hiện cái trách nhiệm cá nhân của mình, trước những người dân miền Nam của họ và trước Lịch sử oai hùng của Dân tộc Việt? Ngược lại, khi chúng ta mất đảo, có bao nhiêu tướng lĩnh CS, đã “học tập và làm theo” tấm gương của Nguyễn Tri Phương và Hoàng Diệu?
Chính quyền chân chính nào, họ cũng phấn đấu, để xây dựng cho bằng được những trường Đại học và những bệnh viện đẳng cấp Quốc tế. Làm đến đâu, họ tự hào đến đó. Chế độ CS Việt Nam, thì ngược lại. Họ luôn đem việc dốc tâm xây dựng những chùa chiền hoành tráng nhất thế giới ra, để tự hào và để làm bằng chứng cho cái gọi là “Tự do Tôn giáo ở Việt Nam(!)”.
Lẽ ra, họ nên nói thêm: Chúng tôi, còn gieo rắc u mê và rất tận tâm tiếp tay cho cái lũ “buôn Thần – bán Thánh” ở nơi cửa Phật. Công khai thu tiền, để “dâng sao giải hạn” tại chùa Phúc Khánh và “thỉnh vong báo oán”, để thu lời bất chính hàng trăm tỷ VND của những kẻ u mê ở ngôi chùa Ba vàng, là những ví dụ tiêu biểu. Trong khi đó, chúng vẫn nói ra rả, mà không hề ngượng cái lỗ mồm rằng: “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân. Xóa bỏ tôn giáo, là cách tốt nhất, để xóa bỏ hạnh phúc ảo tưởng của họ”. Người tử tế, từ lời nói đến việc làm, đều thống nhất. Trái lại, lũ đê tiện – hèn hạ và bỉ ổi, chúng luôn làm ngược với những lời nói của chính mình.
Chưa dừng lại ở đó, Nhân Văn Việt còn cố tình kích động và chỉ điểm cho chế độ CS: “Không lập lờ nữa, cuối bài ông Dân viết: ‘Về phần cá nhân, lão đây cực kỳ căm ghét cái chế độ độc tài của các ông’…”. Lão đây, luôn khẳng định điều đó và mỗi lần như thế, lão đều nói ra nguyên do: “Vì tin vào cái lũ CS đê hèn, nên bị chúng lừa đảo và cướp sạch của cải. Bởi thế, mất nhà và trở thành dân du mục. Nay đây – mai đó, chưa có nơi ở cố định”. Nguyên do này, khiến bộ măt của chế độ CS trở nên nhem nhuốc. Bởi vậy, Nhân văn Việt cũng thừa thông minh, để kiểm duyệt và cắt bỏ nó đi.
Nói đi, thì cũng phải nói lại. Trong cái thời buổi, mà “ý Đảng” luôn đi ngược với “lòng Dân”: Đảng nói cái gì, cứ hiểu theo chiều ngược lại, bao giờ cũng đúng. Vì vậy, chỉ riêng việc cả đám những con lừa điên cuồng lao đầu vào chống phá Dân già, cũng quá đủ, để phong thánh cho lão. Huống chi, chúng còn tận tình điểm bài của lão, cho cán bộ và đảng viên của chúng tìm mà đọc. Cảm ơn chúng mày, những con lừa ngu ngốc.
6- Đấu tố trên mạng, chưa đủ. Cộng sản còn sai thuyết khách đến gặp Dân già. Vào đến nhà, chưa đặt đít, bác ấy đã oang oang cái mồm:
– Tôi đã đọc kĩ bài của ông. Hôm nay đến đây, không đem theo những lời đe dọa. Bởi tôi biết, đối với ông, việc ấy là vô ích. Chúng ta hãy tiếp tục cái đề tài, mà ông còn đang bỏ dở. Trước hết, bản chất chính quyền của chúng ta hiện nay, là của dân – do dân và vì dân. Vì sao, bọn phản động các ông luôn vu khống và gọi đó là chính quyền của bọn độc tài CS?

+ Thứ nhất, những kẻ chống lại ý chí và nguyện vọng của nhân dân, những kẻ đi ngược lại với xu hướng chung của thời đại, bọn đó, là lũ phản động. Theo cái định nghĩa đó, chính CS, mới là lũ đại phản động. Các ông, chớ ngậm máu mà phun người.

Thứ 2, trong cụm từ “chính quyền của chúng ta”, xin ông đừng có nhân danh “chúng ta”, để kéo nhân dân vào đó. Thực chất, cái chính quyền mà các ông đã dựng lên, hoàn toàn do “Đảng cử” và được hợp thức hóa, bằng những màn bầu bán cuội. Nói bầu bán cuội, bởi ở đó, không hề có bầu cử và ứng cử tự do. Ở đó, cũng không có cơ chế giám sát trung thực và nhất là, không bao giờ công khai trong việc kiểm phiếu. Các ông giải thích thế nào về chuyện: Khi bầu 1 chức danh nào đó, mà chỉ có duy nhất một ứng viên và lấy đúng 1 người trúng cử?
Bác ấy ngượng, rồi ngoảnh mặt đi và đánh trống lảng:
– Ông muốn tiến cử người tài với Đảng và Nhà nước, chúng tôi rất hoan nghênh. Tuy vậy, “thóc đâu mà đãi gà rừng”. Những người lãnh đạo của chúng tôi, luôn nâng niu từng đồng tiền thuế của dân(!). Họ phải thận trọng, để “trông giỏ, mà bỏ thóc”. Chúng tôi không thể dồn tiền của – thời gian và công sức, cho 1 cái ý tưởng còn hết sức mơ hồ của bạn ông – ngài Tiến sĩ Hạt nhân, cho dù có là xuất sắc đi chăng nữa.
+ Giải Nobel Vật lý danh giá của năm 2014, được trao cho 3 nhà Khoa học người Nhật. Công trình của họ: “Phát minh ra LED lam hữu hiệu, giúp tạo ra những nguồn ánh sáng trắng tiết kiệm năng lượng và đủ sáng”.
Ông sao biết, trước họ, có 1 người Việt Nam, đã làm ra được cái đèn đó. Tiếc thay, bác ấy chưa kịp hoàn thiện nó, về mặt Lý thuyết. Nếu không, Lịch sử đã đảo ngược. Cũng cần nói thêm với ông, một trong 3 nhà khoa học người Nhật kia, rất tôn trọng quái kiệt người Việt của chúng ta. Ông ta trân trọng, gọi bác ấy, là thầy.

Thời gian tới đây, bác ấy sẽ đưa vào thực tiễn, một công trình nghiên cứu của mình. Nếu thành công, nhiều ngành khoa học tiên tiến trên Thế giới, sẽ tụt xuống hàng lạc hậu. Muốn biết bác ấy là ai và cái đề tài kia, nghiên cứu về cái gì, bảo cái thằng bố nhà ông xuống đây, lão chỉ cho mà tìm. Lúc đó, các ông sẽ có nguyên cả bộ ba “tam đại gàn” vĩ đại.
– Tôi buộc phải đồng ý với ông, cả Phùng Xuân Nhạ lẫn Nguyễn Thị Kim Tiến, họ đều thuộc cái hạng hết sức cà là mèng. Nhưng ông không nên “vơ đũa cả nắm”, mà nói rằng, tất cả lãnh đạo của chúng tôi, đều vô tài – thất đức và đều chỉ là lũ “tiểu nhân đắc chí”. Nguyễn Xuân Cường, Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn đó. Đồng chí ấy, rõ ràng, là 1 vị Bộ trưởng hết sức xuất sắc. Năm 2018, kim ngạch xuát khẩu nông sản của chúng ta đã vượt ngưỡng 40 tỷ USD – một thành tích, hết sức ấn tượng. Ông bình luận ra sao, về cái câu chuyện này?
+ Nếu không có những rào cản vô lý và những chính sách chéo cẳng ngỗng của các ông, 40 tỷ USD, đã là cái gì. Thêm nữa, cái thành tích dù chỉ ở mức khiêm tốn ấy, nó là công sức, là thành quả của tất cả bà con nông dân và ngư dân. Và, chỉ thuộc về họ – những người, đã ngày đêm “đội nắng – phơi sương”, để làm ra nó. Các ông, đừng có nhận vơ.
Hãy nhìn lại Bộ trưởng của ông đi. Răng y, to và thưa. Đã thế, lại vàng quánh màu của khói thuốc lào. Khi nói, đầu y gật như con bổ củi. Đi đứng, luôn có xu hướng chúi người về phía trước. Tất cả những thứ đó, đều là tướng mạo của những kẻ ăn đong và khổ sở. Người tài, họ có tầm nhìn xa và trông rộng. Thậm chí, họ còn đoán trước được những thứ sắp sửa phát sinh và chủ động lên kế hoạch, để đối phó. Còn tay Cường, tài cán đến đâu, thiên hạ chửa biết. Chỉ biết, y luôn chầu hẫu đứng nhìn sự việc và thụ động chờ, để “thủng đâu thì bịt đó”.
Ông hãy nói cho tôi biết, tay Cường này đã đối phó ra sao với cuộc khủng hoảng củ cải và thịt lợn của những năm trước? Tay Cường này đã đối phó ra sao với dịch tả lợn châu Phi hiện nay và nhất là, giải quyết số thóc lúa dư thừa của đồng bằng sông Cửu long trong niên vụ vừa rồi?
– Thế ra, ông không biết chuyện: Trong nhiều năm trước, chính đồng chí ấy đã nhìn ra vấn đề và khuyến nghị bà con nông dân nên hạn chế diện tích trồng lúa nước, để tiết kiệm nước và tránh khủng hoảng thừa. Bà con không nghe, sao bây giờ lại đổ lỗi cho đồng chí ấy?
+ Dẫu có dắt 1 con lừa đến Harvard, khi trở về, nó vẫn là con lừa. Nên nhớ, 非 phi nông bất ổn. Để dân đói, là sẽ loạn ngay. Vì thế, An ninh lương thực, nó không cho phép chúng ta thu hẹp diện tích cấy lúa nước. Nhất là, trong bối cảnh: Biến đổi khí hậu toàn cầu, đã phả hơi nóng của nó vào ngay sau gáy của chúng ta. Mất mùa, chỉ cần 1 vụ, là biết tay nhau ngay.
– Ông không cần phải “dạy đĩ vén váy”. Chúng tôi dư biết, thế nào là:  谷防. Tích cốc phòng cơ. Ông cũng nên biết, muốn trữ thóc lúa, cần nơi khô thoáng và không thể xếp chúng chồng chất lên nhau được. Bởi vậy, phải có một hệ thống kho lẫm và nhân công khổng lồ, mới có thể làm được cái công việc đó. Mặt khác, thời gian trữ thóc, luôn tỷ lệ nghịch với phẩm chất của nó. Tốn kém và hiệu quả không cao, đó là đáp án của bài toán trữ thóc. Nếu giữ nguyên diện tích như ông nói, lượng thóc làm ra nhiều, không tiêu thụ hết, dẫn đến tranh bán. Khi đó, giá rẻ và người thiệt hại nhiều nhất, chính là bà con nông dân. Này, cái lão “dân cày đường nhựa” kia, ông đã có cái mưu hèn – kế bẩn nào, để giải cái bài toán đó chưa?
+ Trước hết, để giải bài toán tranh bán, tất cả các nước xuất khẩu gạo, phải họp nhau lại, mà thành lập ra: “Hiệp hội các nước xuất khẩu gạo”. OPEC, là mô hình cần tham khảo. Khi đồng lòng, giá gạo sẽ lên và người nông dân sẽ được hưởng lợi.
Bác ấy hấp tấp:
– Không thể làm cái việc găm hàng và đặt ra hạn ngạch ấy. Vì chúng ta còn có nghĩa vụ phải đảm bảo An ninh lương thực cho Thế giới. Vả lại, dẫu có muốn, thì cũng chẳng ai có thể thuyết phục được các nước khác.
+ Vậy, từ xưa đến nay, ai đã đảm bảo An ninh năng lượng và An ninh xăng dầu cho các ông? Muốn thuyết phục bất cứ một ai, hãy mang cái lợi của chính họ ra mà bàn. Lúc đó, đi đến đâu cũng thông. Việc này, giao cho Phạm Bình Minh. Không làm được việc, tống cổ y về vườn và tìm người giỏi về lĩnh vực ấy, thế vào chỗ đó.
– Vậy còn lượng lương thực dư thừa?
+ Cho vào, mà nấu cồn. Khác với thóc, càng để lâu, giá trị của cồn càng cao. Rượu mà quan chức các ông uống, có chai, giá trị bằng mấy con trâu cơ đấy.
Bác ấy trợn mắt:
– Lão già, ông nói thật, hay đang nói đùa? Không thèm trả lời à. Vậy, tôi nói sang chuyện khác, chuyện Việt Vương Câu Tiễn. Để nuôi chí phục thù, ông vua này đã tự hành xác, để nằm gai – nếm mật mỗi ngày. Nếm phân của Ngô vương Phù Sai, cũng không “quan ngại”. Cuối cùng, dẫn quân vào Cô Tô thành và san phẳng nước Ngô. Truyền thống đó, bây giờ được tiếp thu và được nâng lên ở một tầm cao mới. Ngày đêm, chủ của tôi đang phải làm tất cả những cái công việc y như thế. Ông hãy chống mắt lên mà xem: Sẽ có ngày, đại binh của chúng ta sẽ giương cao lá cờ 6 sao, trùng điệp và hùng hổ tiến vào Tử Cấm thành. Để giải phóng Bắc kinh, để xóa sổ nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và lập ra một cái Liên bang mới. Trong cái Liên bang ấy, Việt Nam mình sẽ được tôn vinh và sẽ được xếp ở hàng cuối cùng.
+ Lão đây, người trần – mắt thịt. Do đó, không nhận ra chí lớn của chủ ông. Nếu quả có chuyện như vậy, xin nguyện giúp ông ta một tay, để bình định bọn tham nhũng – lũ thù trong của Dân tộc. Dĩ nhiên, trong số đó, không thể thiếu ông. Đảm bảo, chẳng mấy chốc, Đảng của các ông sẽ chẳng còn mống nào và sẽ “sạch như nước suối ban mai giữa rừng”.
Bác ấy tím mặt, vùng vằng đứng dậy và phủi đít phành phạch. Trong ánh hoàng hôn sắp tắt, nhìn bác ấy xiêu vẹo ra về, thấy tội nghiệp vô cùng.
Ôi, bò đỏ! Cùng một loài, nên con nào cũng có sừng và đều ngu ngốc như nhau.

Nguyễn Tiến Dân

Tel: 038 – 50 – 56 – 430

Địa chỉ: Vì tin vào cái lũ CS đê hèn, nên bị chúng lừa đảo và cướp sạch của cải. Bởi thế, mất nhà và trở thành dân du mục. Nay đây – mai đó, chưa có nơi ở cố định.