31 January 2018

Có sự thật nào đau đớn hổ thẹn hơn không ?

FB coment Congtrung Nguyên

Tham khảo lý do đại tá Phạm Đình Trọng ra khỏi đảng như đơn ông ghi là :" vì đảng tín điều cộng sản ( CNCS = TAM VÔ = Vô GIA ĐÌNH, Vô TỔ QUỐC, Vô THẦN) vứt bỏ lợi ích dân tộc, đưa giai cấp lên trên dân tộc làm cho dân tộc tan rã, li tán, suy yếu, tiến hành cuộc đấu tranh giai cấp vô cùng khốc liệt đánh thẳng vào khối đoàn kết dân tộc, đánh tiêu diệt những tinh hoa của dân tộc! Cải cách ruộng đất phá nát truyền thống,đạo lý dân tộc.. Nhân văn Giai phẩm chính là cuộc cải cách ruộng đất đối với trí tuệ đã dập tắt thê thảm những quầng sáng rực rỡ nhất của trí tuệ Việt Nam, vùi dập những trí tuệ Nguyễn Mạnh Tường, Trần Đức Thảo…, vùi dập tàn nhẫn những tinh hoa sáng nhất của dân tộc.Đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích dân tộc nhưng lại chấp nhận thua thiệt với Trung Quốc: Những nhượng bộ, thỏa hiệp để Trung Quốc vạch lại biên giới, phân chia lại vùng biển, chiếm đất, chiếm biển của ta.. Sau khi xác định đảng không vì dân tộc nữa ( Như giáo sư Nguyễn Đình Cống đã ngoài 80 tuổi nhưng cũng đã kiên nhẫn chờ đổi mới từ đại hội 12 nhưng cũng thất vọng và làm đơn ra khỏi đảng), đại tá Trọng đã viết: Vì mối giao hòa với Trung Quốc làm chỗ dựa bảo đảm cho sự tồn tại của đảng Cộng sản Việt Nam mà đất đai của tổ tiên không được bảo toàn, quyền lợi kinh tế đất nước không được coi trọng, đạo lí làm người, văn hóa dân tộc không được giữ gìn, cả đến quyền công dân, lòng yêu nước của nhân dân không được nhìn nhận thì tôi không thể là đảng viên Cộng sản như vậy. Tôi xin trở về làm quần chúng, làm dân thường, đau nỗi đau của dân, cùng dân lo toan giữ lấy nước".

- Bài viết của Vũ Công Minh Nỗi Lo Không Của Riêng Ai:
"..Bởi chủ nghĩa Mac Lê nin cáo chung từ đời tám hoánh, hệ thống XHCN sụp đổ tại Đông Âu, sự tan rã của Liên Xô được mệnh danh thành trì vĩ đại của phe XHCN, đó một thực tế không chối cãi. Một thứ chủ nghĩa không tưởng đầy mâu thuẫn, nhầm lẫn đi tới phản động, gây bao thảm họa bạo tàn cho dân tộc các nước bị cộng sản cướp quyền ép buộc phải theo, thảm họa cho cả nhân loại. Bị tri thức tiến bộ của nhân dân vứt sọt rác lịch sử. Phải chăng đây là cái giá của con người phải trả trên con đường nhận thức đi tới văn minh, tự do dân chủ.

Còn Việt Nam đứa con côi cút trong cái ổ cộng sản lỗi thời, từng giờ phút hoang mang tột độ đã với sang núp bóng cộng sản đàn anh Tàu, kẻ luôn suýt chó bụi rậm, nuôi dã tâm xâm lược Việt Nam với chiêu bài “Vừa là đồng chí, vừa là anh em, 4 tốt, 16 chữ vàng” (Láng giềng tốt, Đồng chí tốt, Bạn bè tốt, Đối tác tốt. Sông núi tương liên, Văn hóa tương thông, Lý tưởng tương đồng, Hướng tới tương lai). Thực chất đó là những liều thốc độc cực mạnh, gây ảo giác hoang tưởng cho bao người dùng nó, giống kẻ ngáo đá ma túy. Mù quáng ký mật ước Thành Đô bây giờ ra sao? Một nguy cơ trước sự tồn vong đang hiển hiện nhãn tiền ngày một hiện hữu. Một Đảng đang tha hóa trầm trọng, tham nhũng tràn lan rộng khắp, không còn lý tưởng, chỉ chăm chăm cho lợi ích phe nhóm, thân hữu, đang đấu đá quyết liệt để giành quyền, giành tiền cho phe cánh mình,”Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền” (Nguyễn Du) không đếm xỉa tới chủ quyền đất nước, lợi ích quốc gia dân tộc, mặc cho dân chúng đói khổ lầm than, môi trường khắp nơi ô nhiễm nặng nề do phát triến bằng bất kỳ mọi giá, lũ lụt vì thủy, nhiệt điện gây ra như Vĩnh Tân, Bauxite Tây Nguyên, Formosa Hà Tĩnh… Chính họ (ĐCSVN) thừa nhận qua lời bà Nguyễn Thị Doan phó chủ tịch nước CHXHCNVN: ”Ăn của dân không từ một thứ gì” và không chỉ có vậy! Mải ăn quên hết công lao các chiến sỹ, đồng bào hy sinh trong chiến tranh biên giới Việt Trung, cuộc chiến Trường Sa 1988, Vị Xuyên, Lão Sơn, Hà Giang 1979 – 1986. Họ còn ra tay đàn áp, bắt bớ khủng bố đồng bào, nhân sỹ trí thức xót xa cho đất nước, tiếc thương cho sự hy sinh con em đồng bào mình mà tổ chức kỷ niệm, biểu tình chống TQ xâm lược. Có sự thật nào đau đớn, hổ thẹn hơn không?.."

Những đại công thần còn bó tay với thể chế như cố thủ tướng Võ Văn Kiệt, tướng Trần Độ, đại tướng Võ Nguyên Giáp một mực chống boxit Tây nguyên (Nóc nhà Đông dương) với lý do an ninh quốc gia " Kẻ nào chiếm được Tây nguyên thì sẽ chiếm được Đông dương" mà làm không nổi thì làm sao đụng đến chuyển hóa này nọ, như cựu chủ tịch quốc hội Nguyễn Văn An từng có bài phân tích ngọn ngành gấp trăm,ngàn lần ta mà còn bó tay trừ khi toàn đảng tuyên bố thoát Trung như từng tuyên chiến với quan liêu bao cấp năm 1986 vậy. Lúc đó mới có căn cứ hy vọng.

https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/826284637578112?pnref=story


30 January 2018

Người dân Đồng Tâm gửi thư cầu cứu Trung ương!

Nguyễn Đăng Quang

23-1-2018

Người dân xã Đồng Tâm lại một lần nữa gửi thư ngỏ cầu cứu đến Trung ương Đảng, Chính phủ và Quốc hội. Trong thư ngỏ mới nhất đề ngày 20/01/2018 vừa qua, họ khẩn cầu: “Mười nghìn người dân xã Đồng Tâm tha thiết thỉnh cầu đến các Ông bà Đảng và Nhà nước cử những người có tâm huyết, có chuẩn mực đạo đức, biết thương dân về xã chúng tôi để nghe tâm tư nguyện vọng, nghe tiếng kêu cứu, nức nở, ai oán, u sầu… của người dân! Đừng để người dân thấp cổ bé họng chúng tôi kêu không thấu tới trời thì oan ức quá!”.

Trong thư ngỏ này, người dân xã Đồng Tâm thể hiện mong muốn là vụ việc và nỗi oan ức, bất công của họ được giải quyết sao cho thấu tình, trọn nghĩa! Một động thái chính trị rất khôn ngoan, mở đầu bức Thư ngỏ này, thêm một lần họ tái khẳng định: “Nhân dân xã Đồng Tâm chúng tôi xin khẳng định rằng chúng tôi không chống lại Đảng, không lật đổ chính quyền! Chúng tôi chỉ căm thù và chống lại bọn tham nhũng vì chúng là giặc nội xâm; bọn chúng đã lợi dụng quyền lực để cướp đất của người dân hun đúc lợi ích khùng để hình thành những nhóm lợi ích!”.



Trong cuộc kháng chiến chống Pháp (1946-1954), do lập được nhiều chiến công, xã Đồng Tâm đã được phong tặng danh hiệu “Anh hùng Lực lương vũ trang”. Trong kháng chiến đã vậy, từ sau hòa bình (1954) đến nay, tổng số tài nguyên đất đai mà nhân dân Đồng Tâm đã cống hiến cho Nhà nước để phục vụ cho mục đích xây dựng quốc phòng, bảo vệ an ninh quốc gia cũng như phát triển kinh tế địa phương là rất lớn. Có thể nói hiếm có địa phương nào đã hy sinh quyền lợi và tài sản cho đất nước nhiều và lớn như người dân xã Đồng Tâm! Theo thống kê, diện tích đất nông nghiệp của xã Đồng Tâm có tổng cộng 800ha, trong hơn 60 năm qua dưới chính thể mới, người dân nơi đây đã bàn giao cho Nhà nước 400,25ha, bằng đúng 50% tổng diện tích đất nông nghiệp toàn xã. Trong đó, có 2 lần quan trọng nhất là:

+ Năm 1960, Nhà nước thu hồi 325ha giao cho Bộ Quốc phòng để xây dựng Trường bắn Quốc gia Miếu Môn. Lần thu hồi này, người dân không được bồi thường, hỗ trợ gì.

+ Năm 1981, tại Quyết định số 113/TTg ngày 14/4/1980, Nhà nước thu hồi 208 ha của 2 huyện Chương Mỹ và Mỹ Đức, trong đó xã Đồng Tâm có 47,36ha để giao cho Bộ Quốc phòng làm Sân bay Miếu Môn. Người dân chỉ được đền bù hoa mầu, tổng cộng 150.312VNĐ (1981).

Trước và sau đấy (1960), người dân xã Đồng Tâm lẻ tẻ đã bàn giao trên 25ha đất nông nghiệp cho các cấp chính quyền để thực hiện các hạng mục công ích phục vụ quốc gia như xây dựng Xưởng A31 để sản xuất và sửa chữa tên lửa; làm kho gạo cho Cục Dự trữ quốc gia, v.v… Tổng cộng người Đồng Tâm đến nay đã bàn giao cho Nhà nước 400,25ha đất nông nghiệp, bằng đúng 50% diện tích đất canh tác của toàn xã. Hiện tại, với 10.000 nhân khẩu, người dân xã Đồng Tâm chỉ còn lại 400ha đất, tính ra bình quân cứ 25 nhân khẩu mới có 1ha đất nông nghiệp để sinh sống. Như vậy mỗi nhân khẩu hiện chỉ còn hơn 1 sào Bắc bộ để canh tác. Một tỷ lệ quá thấp so với tiêu chuẩn chung ở vùng đồng bằng Bắc bộ hiện nay!

Bởi thế, người dân nơi đây yêu quý đất nông nghiệp đến chừng nào! Họ coi số đất nông nghiệp ít ỏi còn lại đều là “bờ xôi, ruộng mật” nuôi sống bản thân, con cái và gia đình họ. Đấy là lý do vì sao họ đã đồng tình và kiên quyết đấu tranh giữ bằng được 59ha đất nông nghiệp trên cánh đồng Sênh. Theo quyết định 113/TTg nói trên của Chính phủ, người dân Đồng Tâm đã nghiêm túc chấp hành, năm 1981 đã bàn giao đầy đủ 47,36ha đất thuộc cánh đồng Cổng Đồn cho Bộ Quốc phòng. Còn lại 59ha đất cánh đồng Sênh liền kề, người dân vẫn tiếp tục canh tác từ sau đó đến nay, không hề có sự tranh chấp với bất kể ai.

Thế rồi bỗng nhiên từ giữa năm 2016, chính quyền huyện Mỹ Đức và Tp. Hà Nội tuyên bố toàn bộ diện tích đất nông nghiệp ở cánh đồng Sênh là “đất quốc phòng” sẽ giao cho Tập đoàn Viettel để làm cái gọi là “Dự án A1”, và nói đây là “công trình quân sự bí mật”. Trước đấy thì Thường trực Huyện ủy và UBND huyện Mỹ Đức lệnh cho tất cả đảng viên và cán bộ ở xã Đồng Tâm phải ký vào giấy xác nhận“Đất đồng Sênh là đất quốc phòng”!? Người dân kịch liệt phản đối và thề đấu tranh giữ bằng được mảnh đất 59ha này.

Đầu năm 2017, “cuộc chiến”, theo cách nói của người dân Đồng Tâm, “giữa một bên giữ đất và một bên cướp đất” bắt đầu, dẫn đến “Biến cố ngày 15/4/2017” mà gần như toàn thế giới đều biết. Bản “Cam kết 3 điểm” của Chủ tịch UBND Hà Nội còn đấy. Hà Nội buộc phải lập đoàn thanh tra nhưng lại đưa ra kết luận phi lý, đến mức KTS Trần Thanh Vân – người trí thức góp nhiều ý kiến phản biện đáng trân trọng cho công tác quy hoạch và xây dựng Thủ đô – phải thốt lên: “Đây là bản kết luận coi thường sự thật, thậm chí là lươn lẹo, dối trá!”. Kết luận của Thanh tra HN khẳng định: “Xã Đồng Tâm không có đất nông nghiệp trên cánh đồng Sênh. Toàn bộ diện tích đất ở đây là đất quốc phòng”. Kết luận như vậy nhưng chính bản thân Thanh tra HN cũng không viện dẫn được bất cứ một quyết định pháp lý nào về việc đã thu hồi 59ha đất nông nghiệp ở cánh đồng Sênh, đồng thời Tập đoàn Viettel cũng không trưng ra được văn bản pháp lý nào chứng minh đấy là “đất quốc phòng”. Thật là ngang ngược cùng cực, hết chỗ nói!

Người dân Đồng Tâm đã kịch liệt phản đối và cực lực bác bỏ bản kết luận thanh tra đầy gian dối và man trá này. Họ đã gửi đơn phản đối và khiếu nại lên Thanh tra Chính phủ. Đơn Khiếu nại đầu tiên đề ngày 22/8/2017. Đơn Khiếu nại lần 2 đề ngày 20/11/2017. Tất cả đều do đại diện người dân Đồng Tâm trực tiếp chuyển tận tay đến Phòng tiếp công dân của Thanh tra Chính phủ. Song không hiểu sao, đến nay Thanh tra Chính phủ không thụ lý và giải quyết 2 đơn Khiếu nại nói trên theo luật định?!


Quá thất vọng, người dân Đồng Tâm buộc phải gửi thư ngỏ kêu cứu đến Trung ương Đảng, Nhà nước, Chính phủ và Quốc hội CHXHCN Việt Nam với hy vọng “các Ông bà Đảng và Nhà nước” rủ lòng thương cử người về giải nỗi oan ức của họ! Xin quý độc giả cố gắng đọc bản scan đính kèm sau đây bức Thư ngỏ nói trên của bà con Đồng Tâm để chúng ta thấy được nỗi niềm ai oán, u sầu… của người dân mất đất, đang ngóng tìm công lý và chẳng biết đặt lòng tin vào ai khi đâu đâu người ta cũng nói “Nhà nước ta là của DÂN, do DÂN và vì DÂN”.





29 January 2018

Bao giờ thì chúng ta không chỉ xuống đường vì bóng đá?


Thực Hiện Bureau CTM Media - Á Châu - 24/01/201819
Chia xẻ Facebook Tweet

Song Chi – Blog RFA

Người Việt mê bóng đá, điều đó quá rõ. Chỉ có điều bóng đá VN bao nhiêu lâu nay dưới sự điều hành, quản lý của Liên đoàn bóng đá VN (viết tắt VFF từ chữ tiếng Anh Vietnam Football Federation) vẫn cứ lẹt đẹt trong vùng trũng Đông Nam Á, chưa bao giờ vô địch SEAGames (Southeast Asian Games), bất chấp kinh phí đổ vào không ít cho việc thuê thầy ngoại, bất chấp tình yêu cuồng nhiệt của các cổ động viên VN. Biết bao nhiêu lần người Việt khóc, cười, lên đồng, rồi xìu nghỉu, thất vọng… khi đội tuyển VN thắng hoặc thua trong những trận đấu ở SEAGames, đặc biệt trước đối thủ mạnh hơn và có nhiều “ân oán” là Thái Lan.

Cho nên không có gì ngạc nhiên khi lần đầu tiên đội bóng U23 Việt Nam vào được bán kết giải U23 châu Á sau khi thắng Iraq vào tối ngày 20.1 vừa qua, hàng ngàn hàng vạn thanh niên VN ở Sài Gòn, Hà Nội, và nhiều thành phố khác ùa ra đường “đi bão”, và như thường lệ, cờ đỏ, tiếng hò reo tràn ngập đường phố. Có nhiều cô gái cởi trần, quấn lá cờ quanh ngực, mặc quần đùi ngắn ngủn, có cô phơi ngực trần và thậm chí…hơn nữa, ngay giữa phố!

Ừ thì vui. Ừ thì lâu lâu có một dịp được quậy, được xả stress, được la hét cuồng nhiệt giữa đường phố mà không bị ai cấm đoán. Người dân cuồng lên đã đành. Báo chí cũng cuồng. Có những bài báo giật những cái tít kiểu như “Hành trình rung chuyển châu Á của U23 Việt Nam” (Tiền Phong) “Người hâm mộ châu Á vỡ òa, chúc mừng U23 Việt Nam vào bán kết” (Dân Trí), rồi thì “U23 VN gây địa chấn”, “U23 Việt Nam đi vào lịch sử”, thậm chí “Không thể tin nổi! U23 VN đặt cả châu Á dưới chân bằng chiến thắng để đời”, Trí thức Trẻ) ?!…Rồi những ông lãnh đạo cấp cao nhất của đảng và nhà nước VN cũng hồ hởi phấn khích quá mức.

Cái status “đặt cả châu Á dưới chân” lập tức bị nhiều người trên facebook chỉ trích.

Nhạc sĩ, nhà văn, nhà phê bình âm nhạc Hoàng Ngọc Tuấn viết trên facebook: “…Bọn con gái thì cởi truồng ngay trên đường phố. Báo chí thì nổ rằng “Việt Nam đặt cả châu Á dưới chân”. Thủ tướng thì gáy nhảm “với tinh thần quả cảm, ý chí và bản lĩnh của con người Việt Nam… đội tuyển U23 Việt Nam lần đầu tiên vào vòng bán kết U23 châu Á”! — Than ôi, nếu cho rằng bóng đá thể hiện “tinh thần quả cảm, ý chí và bản lĩnh” của một dân tộc, thì dân tộc Việt Nam hiển nhiên chưa bằng một hạt cát so với dân tộc Brazil. Phải vậy chăng?”

Nhà báo, facebooker Mạnh Kim:

“Báo chí luôn có những cơn động kinh. Còn nhớ hồi Đinh La Thăng mới vào Sài Gòn, không biết bao nhiêu bài báo đã ca ngợi họ Đinh. Một tờ báo còn lập chuyên trang riêng về “hoạt động của bí thư thành ủy”. Một tờ báo khác “nguyện làm cầu nối cho bí thư thành ủy với nhân dân thành phố”. Thế rồi, sự lên đồng bị cắt cơn đột ngột. Khi một tay phó quận đi giải tỏa vỉa hè đập phá lung tung, báo chí cũng tung hô vang dội. Chẳng riêng vụ “ngài bí thư”, chẳng riêng vụ đập vỉa hè, chẳng riêng gì bóng đá, báo chí đã trở thành con kênh thải những cảm xúc hỗn loạn mất kiểm soát, với mức độ quá trớn còn hơn mạng xã hội. Khi khóc (như trường hợp Võ Nguyên Giáp hoặc Fidel Castro), báo chí khóc rất vật vã. Khi sướng, báo cười sằng sặc như những đứa trẻ bị tăng động. Thời của báo chí động kinh là đây!”

Bóng đá thắng, ừ thì mừng cũng đúng thôi, nhưng có lẽ cũng nên cẩn trọng trong cách sử dụng ngôn từ, cách biểu lộ niềm vui.

Mà mới chỉ là bóng đá, chứ nếu VN mà sản xuất hay làm được cái gì đáng kể, ví dụ như sản xuất vũ khí hạt nhân hay phóng được cái tên lửa như Bắc Hàn chắc còn vênh vang, nổ banh xác gấp mười lần tay Kim Jong-un, lúc đó chắc là giật tít “VN ngồi lên đầu cả thế giới”??

Mới chỉ là bóng đá, còn bao nhiêu lĩnh vực khác chúng ta thua xa các nước châu Á, ngay trong khu vực Đông Nam Á về nhiều mặt chúng ta cũng thua Indonesia, Philippines, Singapore, Thái Lan. Đó là chưa nói trên thực tế, VN vẫn đang phải đi xin đi vay Nhật Bản. Hàng ngàn thanh niên VN chạy chọt, xếp hàng mơ một xuất đi lao động xuất khẩu ở Hàn Quồc, Malaysia…Bao nhiêu cô gái VN ở những vùng quê nghèo khó, tỉnh lẻ, mong được lấy chồng Hàn chồng Đài để đổi đời (dù không biết có đổi hay lắm khi còn bất hạnh hơn). Thậm chí về một số khía cạnh Cambodia bây giờ cũng hơn VN. Thế mà chỉ thắng một trận bóng đá, chúng ta lại nghĩ có thể “đặt châu Á dưới chân”.

Nhìn hàng ngàn thanh niên VN ở Sài Gòn, Hà Nội, Hải Phòng, Nghệ An, Cần Thơ, Vũng Tàu… đổ ra đường hò hét cuồng nhiệt khóc cười cùng bóng đá, người viết lại nghĩ đến những cuộc biểu tỉnh chống Trung Quốc hung hăng gây hấn trên biển Đông, biểu tình tưởng niệm ngày mất Hoàng Sa, Trường Sa, phản đối vụ thảm họa môi trường Formosa…với số lượng người ít hơn gấp nhiều lần, và quanh đi quần lại cũng chỉ những khuôn mặt dũng cảm quen thuộc. Là bởi biểu tình vì những vấn đề có liên quan đến chính trị xã hội thì sẽ bị đàn áp, xách nhiễu, bị đủ thứ phiền hà, kể cả vào tù! Còn xuống đường ăn mừng bóng đá thì được cả nhà nước, cả báo chí ủng hộ. Nhà nước này rất cần những chiến thắng bóng đá hay một sinh viên VN đạt thành tích cao trong khi đi thi quốc tế chẳng hạn, để làm cho dân chúng quên đi bao nhiêu chuyện bức bối, bất công khác của đời sống hàng ngày!

Trong khi đó ở bên kia nửa vòng trái đất, ngày 20.1. 2018 đã diễn ra những cuộc xuống đường biểu tình của phụ nữ, gọi là Women’s March, kỷ niệm một năm ngày Women’s March 20.1.2017, thu hút hàng trăm ngàn người tham gia, ở hàng trăm thành phố, thị trấn và ngoại ô ở Hoa Kỳ, Canada, Anh, Nhật, Ý và các nước khác. Những cuộc biểu tình lớn nhất diễn ra tại New York, Washington, Los Angeles, Dallas, Philadelphia, Chicago, San Francisco và Atlanta…phản đối những chính sách của Donald Trump về vấn đề nhập cư, chăm sóc sức khoẻ, phân biệt chủng tộc và các vấn đề khác, cũng như phản đối nạn quấy rối tình dục, lạm dụng, hiếp dâm phụ nữ (sexual harassment, abuse, assault…) bắt đầu từ phong trào #MeToo vào tháng 1.2018.

Chúng ta thấy, ở các nước phát triển, những cuộc mít tinh, biểu tình không chỉ vì những vấn đề thiết thực với con người như cơm áo gạo tiền, lương bổng… nữa mà lớn hơn, đòi những quyền tự do, dân chủ của con người.


Chợt ao ước, bao giờ VN có những cuộc xuống đường không phải chỉ để mừng thắng một trận bóng đá, bao giờ thì chúng ta có được những cuộc biểu tỉnh quy mô cỡ chừng vài ngàn thôi, chứ chưa nói đến hàng trăm ngàn, bắt đầu từ những đòi hỏi thiết thực như minh bạch trong vụ đóng thuế BOT, chống tham nhũng, phản đối nạn con ông cháu cha, nạn chạy chức chạy quyền, phản đối độc quyền giá xăng dầu…cho tới những vấn đề lớn hơn như đòi hỏi những quyền tự do, dân chủ, quyền con người, quyền tự do ngôn luận, đòi những cải cách về mô hình thể chế chính trị?

https://chantroimoimedia.com/2018/01/24/bao-gio-thi-chung-ta-khong-chi-xuong-duong-vi-bong-da/

19 January 2018

NHỮNG KẺ BÁN NƯỚC


 PHẠM ĐÌNH TRỌNG

Từ 44 năm nay, ngày 19 tháng một đã đi vào lịch sử là ngày đau đớn của giống nòi Việt Nam, ngày đen tối của lịch sử Việt Nam. 19.1.1974 Tàu Cộng mang hạm đội lớn với số quân và hỏa lực áp đảo đánh chiếm toàn bộ quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam do nhà nước Việt Nam Cộng hòa quản lí, giết chết 75 người lính Việt Nam Cộng hòa giữ đảo.

44 năm nay người dân Việt Nam nặng lòng với nước đều mang một vết thương rỉ máu trong tim. Từ nhiều năm nay, đến ngày 19 tháng một, những trái tim đau đó ở Sài Gòn đều tự tìm đến Đức Trần Hưng Đạo uy nghiêm trên đài cao ở bến Bạch Đằng mắt dõi ra sông Sài Gòn, dõi ra biển Đông. Những trái tim đau thành kính thưa với anh linh người anh hùng đã viết lên trang chói lọi nhất trong pho sử vàng chống ngoại xâm của dân tộc Việt Nam, thưa về nỗi niềm đinh ninh của những thế hệ Việt Nam hôm nay và mai sau rằng Hoàng Sa, Trường Sa mãi mãi trong trái tim người dân Việt Nam, mãi mãi trong lòng Tổ quốc Việt Nam và giành lại Hoàng Sa, Trường Sa là trách nhiệm công dân, trách nhiệm lịch sử của mọi người dân mang trong tim dòng máu Đại Việt. Thưa với hương hồn những người con yêu của dân tộc Việt Nam đã vùi xác ở Hoàng Sa trong cuộc chiến đấu giữ quần đảo ngày 19.1.1974 rằng những anh linh Việt Nam để lại thân xác ở Hoàng Sa, Trường Sa đã là hồn thiêng của Hoàng Sa, Trường Sa, hồn thiêng của núi sông Việt Nam, những anh linh đó sẽ sống mãi cùng non nước Việt Nam.

Năm nào công an nhà nước cộng sản cũng hung hãn, quyết liệt phá lễ tưởng niệm Hoàng Sa của người dân Sài Gòn. Chặn cửa không cho người dân ra khỏi nhà đến với lễ tưởng niệm. Bắt những người dự lễ về giam giữ trong đồn công an. Lăn xả vào cướp giật và phá nát vòng hoa, băng chữ ngay bên chân tượng đài Trần Hưng Đạo. Chỉ những kẻ vô loài, không quê hương, cội nguồn, không lương tâm con người mới làm được những việc đó. Những kẻ vô loài đó lại trong biên chế công an nhà nước cộng sản Việt Nam.

Năm nay nhà nước cộng sản Việt Nam còn làm những điều ô nhục hơn, tội lỗi hơn những năm trước. Đúng ngày đau lần thứ 44 Tàu Cộng cướp Hoàng Sa của tổ tiên, của lịch sử Việt Nam, 19.1.2018, nhà nước cộng sản Việt Nam đã làm hai việc công khai bán nước, thú nhận việc dâng Hoàng Sa cho Tàu Cộng, xóa tên Hoàng Sa trong trái tim người Việt Nam, công khai chấp nhận là chư hầu, là phiên thuộc của Tàu Cộng.

Sáng 19.1.2018 ở Sài Gòn, cũng như nhiều năm trước, an ninh nhà nước cộng sản Việt Nam bủa vây chặn cửa trước nhà tất cả những người ngày này những năm trước đã tìm về tượng đài Trần Hưng Đạo bến Bạch Đằng, tìm về với lịch sử, khắc ghi món nợ lịch sử Hoàng Sa và làm giỗ 75 hương hồn Hoàng Sa. Trước cửa nhà mỗi người dân mang nỗi đau Hoàng Sa đều có hơn chục an ninh trẻ khỏe, lì lợm và nhâng nháo bủa vây, hung hăng làm cái việc phi pháp với pháp luật, thất đức với tổ tiên và tội đồ với lịch sử, xấc xược với nhân dân, ngăn không cho những trái tim mang nỗi đau Hoàng Sa đến với anh linh Trần Hưng Đạo nhận trách nhiệm với lịch sử, với tổ tiên về món nợ Hoàng Sa. Dùng công cụ bạo lực, nhà nước cộng sản Việt Nam quyết xóa bỏ cái tên Hoàng Sa trong trái tim người dân Việt Nam.

Tối 19.1.2018 ở Hà Nội, bộ Văn hóa, bộ Lễ của một nhà nước, tổ chức linh đình đêm hát xướng, nhảy múa của đoàn nghệ thuật Nội Mông Tàu Cộng!

Đưa đoàn nghệ thuật Nội Mông Tàu Cộng sang Viêt Nam với cớ kỉ niệm 68 năm thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Cộng – Tàu Cộng. Ngày 18.1.1950, Tàu Cộng công nhận nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và ngày đó được lấy làm ngày thiết lập quan hệ ngoại giao giữa hai nước Nhưng đoàn nghệ thuật Nội Mông không khai diễn vào ngày 68 năm thiết lập quan hệ ngoại giao mà lại chọn ngày Hoàng Sa, 19. Tháng một, ngày Tàu Cộng cướp được Hoàng Sa của Việt Nam để khai diễn đêm nhạc hội. Đây là một đòn chính trị thâm độc, nham hiểm, một đòn chính trị chí tử đánh vào lòng tự trọng và ý thức dân tộc của đám lãnh đạo nhà nước cộng sản Việt Nam.

Bè lũ Tập Cận Bình lấy cớ kỉ niệm sự kiện chính trị của hai nước, ngày thiết lập quan hệ ngoại giao chỉ để buộc những kẻ tai to mặt lớn, những chính khách của triều đình cộng sản Việt Nam phải có mặt trong đêm chúng tưng bừng nhảy múa ca hát ngay giữa kinh kì Thăng Long – Hà Nội mừng sự kiện chúng cướp được toàn bộ quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam.

Ngày 19 tháng một là ngày đen tối của lịch sử Việt Nam, ngày mất Hoàng Sa của Tổ quốc Việt, ngày quốc tang của giống nòi Việt Nam, ngày đau buồn 75 người con yêu của Mẹ Việt Nam bỏ xác ở Hoàng Sa. Vậy mà những khuôn mặt chóp bu của triều đình cộng sản Việt Nam lại không hề có nỗi đau của nhân dân, của đất nước, vẫn nhơn nhơn tươi cười xem đám nghệ sĩ Nội Mông Tàu Cộng nhảy múa ca hát mừng ngày vui của bọn cướp 19 tháng một, ngày cướp được trọn vẹn quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam. Không biết đau nỗi đau mất đất đai của tổ tiên mà người dân đang đau, đám tai to mặt lớn của nhà nước cộng sản Việt Nam lại công khai đồng cảm với nỗi hoan hỉ của lũ cướp nước. Đó là sự bán nước trong tâm hồn.

Hoan hỉ cùng Tàu Cộng trong ngày chúng cướp được Hoàng Sa của Việt Nam, đám quan chức cấp cao được cho là đại diện của người dân Việt Nam đã chấp nhận sự ăn cướp đó, đã đứng về phía kẻ cướp, bán linh hồn cho kẻ dùng súng đạn phi pháp cướp dải cát vàng Hoàng Sa của tổ tiên người Việt

Nhưng những lãnh đạo cao cấp của nhà nước cộng sản Việt Nam cũng chỉ được vui vầy hoan hỉ với đám nghệ sĩ Nội Mông mà thôi. Mượn cớ kỉ niệm ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Việt Cộng – Tàu Cộng, Lễ kỉ niệm cấp quốc gia giữa hai nhà nước nhưng Tàu Cộng không đưa đoàn nghệ thuật quốc gia tham gia lễ kỉ niệm cấp nhà nước đó mà chỉ đưa đoàn nghệ thuật Nội Mông, một tộc người bị Đại Hán đô hộ, đồng hóa. Vì với Đại Hán Tàu Cộng, thân phận Việt Nam cũng chỉ là thân phận chư hầu như Mãn, Tạng, Hồi, Mông và quan hệ ngoại giao Việt Cộng – Tàu Cộng cũng giống như quan hệ giữa Mãn, Tạng, Hồi, Mông với Đại Hán mà thôi. Bị hạ nhục, bị nói thẳng vào mặt thân phận chư hầu như vậy, những kẻ tai to mặt lớn của nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn hớn hở chấp nhận vì họ đã bán linh hồn cho Tàu Cộng rồi, đã cam phận chư hầu như Mãn, Tạng, Hồi, Mông!

Những kẻ đàm phán kí kết hiệp định biên giới phía Bắc năm 1999 dâng hàng trăm kilomet vuông đất biên cương cho Tàu Cộng là những kẻ bán nước. Bán mảnh đất hương hỏa của cha ông để lại, Bán nước trong không gian.

Những kẻ đàn áp người dân tổ chức lễ tưởng niệm Hoàng Sa ở Sài Gòn sáng 19.1.2018, và những kẻ đón rước đoàn nghệ thuật Nội Mông Tàu Cộng vào Hà Nội hát múa đêm 19.1.2018, ăn mừng ngày chúng cướp được Hoàng Sa của tổ tiên người Việt cũng là những kẻ bán nước. Bán nước trong tâm hồn.

Những thứ trưởng bộ ngoại giao Lê Công Phụng, Vũ Dũng đàm phán với Tàu Cộng dâng đất Việt Nam ở biên cương cho Tàu Cộng. Bộ trưởng bộ Công an Tô Lâm, bộ trưởng bộ Lễ Nguyễn Ngọc Thiện, bán nước trong tâm hồn cho Tàu Cộng. Đó là những cái tên mãi mãi ô nhục trong lịch sử Việt Nam như những cái tên Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống.


Phạm Văn Đồng kí công hàm 14.9.1958 công nhận Hoàng Sa, Trường Sa là của Tàu Cộng. Nguyễn Văn Linh kí biên bản cuộc gặp Thành Đô 4.9.1990 cột Việt Nam vào thân phận chư hầu của Tàu Cộng. Bốn ngàn năm mở nước và giữ nước, lịch sử Việt Nam chỉ có hai kẻ bán nước cho Đại Hán là Trần ích Tắc và Lê Chiêu Thống. Chỉ mấy chục năm dưới chế độ cộng sản đã có quá nhiều kẻ bán đất đai của tổ tiên và bán linh hồn con người cho lòng tham của bành trướng Tàu Cộng.   

HY SINH ĐỜI BỐ


                                                                      Ảnh minh họa

Thực Hiện Bureau CTM Media - Á Châu - 19/01/2018
Chia xẻ Facebook Tweet 

Bùi Văn Phú – VOA

Tuần qua, ở Thủ đô Hà Nội và Tp. Hồ Chí Minh có hai vụ xử đại án liên quan đến 44 quan chức dầu khí và ngân hàng bị cáo buộc với tội danh: “cố ý làm trái qui định Nhà nước về kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” và tội tham ô tài sản.

Sau bốn ngày xét xử, Viện Kiểm sát Nhân dân đã đề nghị mức án tù 14-15 năm cho Đinh La Thăng, nguyên chủ tịch Tập đoàn Dầu khí Petro Vietnam. Ông Thăng cũng là cựu ủy viên Bộ Chính trị, bộ trưởng Giao thông Vận tải và Bí thư Tp. Hồ Chí Minh.

Còn Trịnh Xuân Thanh, cựu chủ tịch Tổng Công ti Xây lắp Dầu khí và nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Hậu Giang, từng trốn sang Đức rồi bị an ninh của Việt Nam bắt cóc đem về nước năm ngoái, bị đề nghị án chung thân vì làm trái qui định và tham ô tài sản.


Nhiều bị cáo khác trong vụ đại án Thăng-Thanh cũng đã bị công tố đề nghị mức án từ tù treo đến 28 năm. Các bị cáo đều là quan chức cấp cao từ các cơ quan, ban ngành liên quan đến dầu khí và ngân hàng.

Vụ đại án này được Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nhắm đến là vì trong mười năm đứng đầu chính phủ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã muốn đưa hai khu vực này lên làm mũi nhọn kinh tế để phát triển quốc gia. Rất tiếc quan chức được xếp đặt để thực thi chính sách là những người vừa thiếu khả năng chuyên môn, vừa đầy lòng tham nên đã gây thất thoát cả nghìn tỉ đồng cho ngân sách quốc gia.

Từ đầu năm 2016, sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng được Đại hội Đảng Cộng sản biểu quyết để ông đứng đầu đảng thêm một nhiệm kỳ nữa, dù đã quá tuổi hưu, ông đã đưa ra chiến dịch bài trừ tham nhũng, còn có tên gọi ví von là “đốt lò” và sẽ đốt cả “củi khô, củi tươi”.

Lò đốt của ông Trọng đang đốt củi khô, củi tươi của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (anh Ba X), người đã bị ông Trọng hạ bệ tại Đại hội Đảng XII hồi đầu năm 2016.

Trong năm qua, người của anh Ba X lũ lượt bị rớt chức hay kéo nhau ra tòa. Từ Nguyễn Xuân Sơn, Hà Văn Thắm đến Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, Trầm Bê, Trần Bắc Hà, Phạm Công Danh, Phan Huy Khang.

Trầm Bê, nguyên phó chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Sacombank, từng mua một khu shopping ở vùng San Jose với giá 60 triệu đôla, theo Ethnoblog trên New American Media. Ông được cho là người tín cẩn của Thủ tướng Dũng.

Tháng 9/2017 tòa án Tp. Hồ Chí Minh đã kêu án tử hình Nguyễn Xuân Sơn, nguyên tổng giám đốc Ngân hàng OceanBank và tù chung thân cho Hà Văn Thắm, nguyên chủ tịch Hội đồng Quản trị OceanBank.

Trong vụ xử tuần qua, Trần Bắc Hà, nguyên chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam, đã không đến tòa vì đang chữa bệnh bên Singapore.

Nhưng có những quan chức khác vẫn bình yên. Năm ngoái Thứ trưởng Bộ Công thương Hồ Thị Kim Thoa đã xin thôi việc để được hạ cánh an toàn trước cáo buộc làm sai luật khi bà lãnh đạo công ti bóng đèn Điện Quang.

Vụ nhà máy Formosa của Đài Loan xả chất thải độc ra biển miền Trung gây thiệt hại nghiêm trọng cho ngành ngư nghiệp nhưng Bí thư Tỉnh ủy Hà Tĩnh Võ Kim Cự chỉ bị cắt các chức vụ trong quá khứ, bị xử lí nội bộ mà không bị truy tố. Bộ Y tế với nhiều vụ mua bán thuốc không phân minh nhưng bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến vẫn ung dung tại chức.

Sự kiện cán bộ, đảng viên cộng sản lợi dụng quyền thế để trục lợi thì không phải bây giờ mới xảy ra, mà từ nhiều thập niên qua.

Các lãnh đạo trước đây của đảng đều biết tình trạng tham ô lan tràn, nhưng vì cũng đã nhúng chàm nên chẳng thể làm mạnh. Nhìn vào nhà của các cựu Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu hay Nông Đức Mạnh với đồ cổ, bàn ghế, trang trí nội thất như cung điện vua chúa thì biết ngay.

Cho đến nhiệm kỳ hai của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, từ đầu năm 2016, với dư luận cho là người liêm chính nên ông có thế thẳng tay bài trừ tham nhũng.

Trong hơn một năm qua, với chủ trương dù củi khô hay củi tươi thì cũng cho vào lò nên nhiều vụ sai phạm đã được đưa ra trước pháp luật, từ thất thoát trong ngân hàng, trong tổng cục dầu khí; đến cán bộ Đà Nẵng cùng Phan Văn Anh Vũ, tức Vũ “Nhôm”, mua bán công sản và mới nhất là sai phạm của lãnh đạo Cụm cảng Hàng không Tân Sơn Nhất đang được chú ý.

Tham nhũng, hối lộ ở Việt Nam là chuyện thường ngày ở huyện mà người dân biết rất rõ. Chị bán hàng ngoài chợ, anh công nhân, cô y tá, thày giáo hay em sinh viên đã đều phải đối mặt với việc “bôi trơn” khi có việc phải lên cơ quan hành chính phường xã, hay khi xin học, xin việc, khi cần được chăm sóc y tế. Đó là ở cấp thấp.

Cấp cao thì hỏi 200 ủy viên trung ương đảng và 500 đại biểu quốc hội xem có ai không nhúng chàm.

Muốn chạy những dự án lớn thì không thể qua mặt các ủy viên trung ương đảng hay đại biểu quốc hội vì họ là người được đảng đưa vào những cơ quan đó và họ chính là những móc xích trực tiếp nối với quyền lực của đảng.

Năm 2012 Đại biểu Quốc hội Đặng Thị Hoàng Yến bị cáo buộc khai gian lý lịch, đầu tư bất chính nên bị bãi chức và đã hạ cánh an toàn.

Năm ngoái, Đại biểu Châu Thị Thu Nga nói trước toà là bà đã phải chi ra 1 triệu 500 nghìn đôla để chạy chức đại biểu quốc hội và hàng trăm tỉ đồng để chạy dự án. Bà bị cáo buộc chiếm đoạt tài sản của khách hàng trong các dự án địa ốc và bị kết án tù chung thân.

Cán bộ, đảng viên mà không tham ô, hối lộ thì lấy tiền đâu cho con đi du học ở các nước phương Tây, lấy tiền đâu mua nhà vài trăm nghìn đôla bên Mỹ, Úc, Anh, Pháp.

Một tỉ đồng tiền Việt Nam theo thời giá là 40 nghìn đôla. Một sinh viên nước ngoài vào học cao đẳng ở Mỹ, tức community college, tốn ít ra cũng 20 nghìn đô một năm kể cả ăn ở. Vào đại học bốn năm sẽ tốn gấp đôi. Học xong bằng cử nhân là phải chi hơn trăm nghìn đô, khoảng 3 tỉ đồng tiền Việt. Với chi phí cao nhưng đã có hàng vạn du sinh từ Việt Nam qua Mỹ học, phần đông là con cái cán bộ từ cấp thấp đến hàng tướng tá.

Trong vụ án dầu khí, gia đình Trịnh Xuân Thanh đã đề nghị đóng vào quỹ nhà nước 4 tỉ đồng, khoảng 160 nghìn đôla, để khắc phục thiệt hại.

Cuối năm 2013 có vụ án Dương Chí Dũng, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Tổng Công ti Hàng hải Việt Nam Vinalines, bị tử hình vì tham ô, phải bổi thường cho nhà nước 110 tỉ đồng nhưng ban thi hành án sau khi tịch thu hết tài sản của ông Dũng vẫn thiếu 88 tỉ. Ông Dũng vẫn còn bị giam tù chờ ngày thi hành án tử.

Trong phiên xử Tập đoàn Dầu khí Petro Vietnam, trước tòa Đinh La Thăng đã khai là các dự án do ông đề xuất đều được thủ tướng chấp thuận và đã làm đúng với chủ trương của Bộ Chính trị. Nhưng chắc sẽ không có án cho quan chức cao hơn mà chỉ dừng lại với Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, Nguyễn Quốc Khánh, Phùng Đình Thực trong vụ dầu khí, hay Trầm Bê, Trần Bắc Hà bên ngân hàng.

Năm 2013 trong một cuộc bỏ phiếu tín nhiệm tại quốc hội, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không được quá bán đại biểu quốc hội cho điểm “tín nhiệm cao”, nhưng ông không từ chức và tuyên bố rằng do Đảng bố trí công tác thì ông phải làm.

Cũng trong lần bỏ phiếu đó, những người không được đa số tín nhiệm là Thống đốc Ngân hàng Nguyễn Văn Bình và Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến nhưng cũng không từ chức. Không ai từ chức, hay bị cách chức, để mặc cho tham ô tiếp tục lan tràn, từ ngân hàng qua buôn bán thuốc tây giả, thật.

Như thế Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, cùng Bộ Chính trị, hay những người đứng đầu Đảng trong thời gian đó là Nông Đức Mạnh lại không có trách nhiệm gì sao?

Riêng với ông Trọng, được coi là người quyền thế nhất Việt Nam hiện nay, thì những can phạm bị xét xử trong những năm qua đều là cán bộ, đảng viên được Đảng Cộng sản cơ cấu vào các cơ quan. Ông cũng không có trách nhiệm gì sao?

Quan sát những nhân vật chính trị cấp cao của Việt Nam thì thấy gia cảnh của Tổng Bí thư Trọng dường như là một điều bí mật quốc gia, vì không có nhiều thông tin và truyền thông cũng không đề cập tới.

Cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có những người con làm gì, con dâu, con rể học hành ở đâu, anh em cột chèo, gia đình bên vợ ông làm những công việc gì nhiều người đều biết.

Tướng Phùng Quang Thanh, nguyên bộ trưởng quốc phòng, có con trai làm gì trong quân đội, đầu tư vào những nơi nào cũng không phải là điều gì bí mật.

Gia đình cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp với các con, dâu rể làm gì, ở đâu cũng được báo chí nhắc đến nhiều.

Gia cảnh của đương kim Chủ tịch Nước Trần Đại Quang, hay cựu Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang, Trần Đức Lương, Nguyễn Minh Triết đều có thông tin trên mạng, trên báo.

Hôm 8/1 vừa qua, Phó Chủ tịch Quận I Tp. Hồ Chí Minh Đoàn Ngọc Hải đã xin từ chức vì không thể thực hiện được chủ trương làm sạch, làm đẹp lề đường nơi ông phụ trách là trung tâm du lịch của thành phố. Qua lá thư gửi lãnh đạo, ông đưa ra một sự thực là đang có tranh giành quyền lợi phe nhóm trong chính trường.

Ông viết trong thư: “Việc xử lý hành vi lấn chiếm lòng lề đường đã động chạm đến lợi ích rất to lớn hàng ngàn tỉ của các chủ bãi đỗ xe ô tô, gắn máy, nhà hàng, khách sạn, quán cà phê, các hộ kinh doanh mặt tiền … và một bộ phận không nhỏ cán bộ cộng sinh trong đó. Là người cán bộ Đảng viên tôi đã kiên định vượt qua mọi khó khăn, sự chống phá công khai và ngấm ngầm, sự đe dọa đến sinh mạng của bản thân và gia đình từ phía các đối tượng bị mất đi nguồn lợi phi pháp từ lấn chiếm tài sản công và không gian sống của xã hội”.

Thư của ông Hải đã đưa ra hình ảnh đất nước Việt Nam ngày nay dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là đang bị các phe nhóm tung hoành.

Tổng Bí thư Trọng có thực tâm diệt tham nhũng hay cũng chỉ kéo bè, chạy theo các nhóm lợi ích để họ thực hành câu nói dân gian: “Hy sinh đời bố, củng cố đời con”.

Ông có bỏ tù các quan tham nhũng thì họ vẫn sướng trong tù vì được ăn uống đầy đủ, có cuộc sống tiện nghi, giải trí không thiếu, chẳng mong vợ con thăm vì cuối tuần có khi được về thăm gia đình.


Ở tù vài năm, chờ ân xá sẽ được ra tù trước thời hạn, khi đó tiêu xài tiền do tham ô mà có cũng không muộn./.

LÃNH THỔ, LÃNH HẢI TỔ QUỐC – SỰ TRĂN TRỞ CỦA MỘT SỐ CỰU CHIẾN BINH VÀ GIÁO CHỨC HÀ NỘI

Xin đang lại bài viết, thắp nén hương lòng tri ân 75 chiến sĩ miền nam cộng hòa đã anh dũng hy sinh bảo vệ quần đảo Hoàng Sa bị trung cộng xâm chiếm.


Chúng tôi là một số CCB và giáo chức ở khu vực Hà Nội xin bày tỏ với các lãnh đạo đảng CSVN về những điều phiền muộn của mình trước tình trạng chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải của Tổ quốc đang có nhiều hiện tượng rất không bình thường và đáng lo ngại.
CCB Nguyễn Hữu Thịnh, Thầy giáo Nguyễn Văn May, Thầy giáo Nguyễn Thượng Long, Thầy giáo Nguyễn Thanh Nhàn, Thầy giáo Phan Văn Hùng, Thầy giáo Vũ Mạnh Hùng
Các Cựu Chiến Binh và Thầy Giáo lên tiếng: CCB Nguyễn Hữu Thịnh, Thầy giáo Nguyễn Văn May, Thầy giáo Nguyễn Thượng Long, Thầy giáo Nguyễn Thanh Nhàn, Thầy giáo Phan Văn Hùng, Thầy giáo Vũ Mạnh Hùng
Nỗi đau của người Việt Nam trong nước và ngoài nước chưa một phút nguôi ngoai khi quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đã bị Trung Quốc cưỡng chiếm từ 1974 và một phần quan trọng của quần đảo Trường Sa bị Trung Quốc và nước ngoài cưỡng chiếm từ 1988. Để hợp thức hóa cho việc cưỡng chiếm hai quần đảo HS – TS, Trung Quốc ngày …đã có quyết định thành lập thành phố Tam Sa thuộc tỉnh đảo hải Nam Trung Quốc bao gồm hai quần đảo này của Việt Nam. Nhiều năm qua phía Trung Quốc đã gây ra nhiều thiệt hại về người và của cho nhân dân Việt Nam, những ngư dân vô tội Việt Nam khai thác trên vùng biển thuộc lãnh hải từ ngàn xưa ông cha để lại đã nhiều lần bị tàu hải quân Trung quốc đuổi bắt, bắn giết dã man đặc biệt là vụ 9 ngư dân Hậu Lộc và Hoằng Hóa Thanh hóa bị giết hại, 8 ngư dân bị bắt ngày 8/1/2005…  Trung Quốc đã dùng sức ép buộc các công ty Bristish Petroleum của Anh, công ty ExxonMobil của Mỹ phải rút giấy phép thăm dò năng lượng trên vùng biển thuộc chủ quyền của Việt nam … Gần đây Tập đoàn Dầu khí Ngoài khơi Quốc gia  Trung Quốc ( CNOOC ) thông báo dự án 29 tỷ USD để phát triển các mỏ năng lượng trên suốt vùng biển đông đang bị tranh chấp mà trước đây thuộc hoàn toàn thuộc chủ quyền của Việt Nam. Theo vietnamnet 10/12/2008, Cục Hải dương Trung Quốc đã họp báo công bố chủ trương khuyến khích các đơn vị, cá nhân khai thác, sử dụng các đảo không có người ở, với mục đích được gọi là “ bảo vệ chủ quyền biển của Trung Quốc ” ở quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Hàng trăm con dân đất Việt đã dũng cảm hy sinh trong nhiều cuộc chiến không cân sức với kẻ ngoại bang để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, nhưng họ chưa một lần được chính thức tôn vinh công khai. Và thực tế lịch sử không ai có thể phủ nhận được về biên giới lãnh hải của Việt Nam trong mấy thập niên qua đã bị Trung Quốc xâm lấn thì ngày 02/01/2009, trả lời báo Điện tử Vietnamnet Thứ trưởng Bộ ngoại giao Vũ Dũng đã khẳng định như đinh đóng cột:
“Không có chuyện Việt Nam mất đất, cắt đất cho nước này, nước kia như một số mạng nước ngoài đưa tin”. Thấy điều khẳng định đó vẫn còn lỏng lẻo, ông Vũ Dũng còn củng cố thêm: “Những mạng này do thiếu thông tin hoặc cố tình làm sai lệch thông tin và những ý đồ khác nhau”. Chúng tôi rất trăn trở về lời khẳng định này.
Trước hết chúng tôi xin được thắc mắc:
· Vì sao rất nhiều SGK, nhiều tài liệu và nhiều thế hệ học sinh được ghi nhận rằng: Diện tích phần đất liền của đất nước là 330.991 km2 và một phần biển có diện tích gấp nhiều lần phần đất liền (Niên giám thống kê 1996) thì lại có rất nhiều SGK in vào những năm 2006 – 2007 lại đưa ra con số 329.297 km2 cho diện tích phần đất liền (Niên giám thống kê 2003). Vậy diện tích 1694 km2 đến 2003 mất đi đâu? Giải thích thế nào hiện nay SGK 2008 lại đưa ra con số mới cộng cả phần đất liền với phần diện tích các đảo là 331.212 km2 (Niên giám thống kê năm 2006). Vậy chính thức riêng phần đất liền theo niên giám 2006 chúng ta có diện tích là bao nhiêu?
· Thác Bản Giốc theo ông Vũ Dũng chúng ta chỉ thực sự có chủ quyền ở phần thác phụ, phần thác chính đẹp nhất, hoành tráng nhất lại thuộc về phía Trung Quốc. Trong khi đó nhiều thế hệ người Việt Nam đã được giáo dục là toàn bộ thác Bản Giốc là kỳ quan của Việt Nam, một danh thắng được in hình trong nhiều tranh ảnh, sách vở, tem thư… của Việt Nam. Trong cuốn “Vấn đề Biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc” NXB Sự thật đã ấn hành sau cuộc chiến tranh biên giới 1979 đã khẳng định : “Tại khu vực mốc 53 xã Đàn Thuỷ – huyện Trùng Khánh – tỉnh Cao Bằng trên sông Quy Thuận có thác Bản Giốc từ lâu là của Việt Nam và chính quyền Bắc Kinh cũng đã công nhận sự thật đó” (Trang 11).
· Khu vực Hữu nghị quan trước kia được gọi là Mục Nam Quan, Trấn Nam Quan, Ải Nam Quan… Ông Vũ Dũng lại tuyên bố tất cả nằm trong lãnh thổ của Trung Quốc! Trong khi đó cũng theo cuốn sách kể trên lại viết: “Trung Quốc đã phá nát cột mốc 18, xoá vết tích đường Biên giới lịch sử rồi đặt cột km số 0 vào sâu lãnh thổ Việt Nam trên 100 m và coi đó là quốc giới giữa hai nước ở khu vực này”. (Trang 10).
· Chúng tôi thật sự không hiểu nổi Đảng và nhà nước CSVN phát huy quyền làm chủ của nhân dân nhưng lại ngăn chặn, sách nhiễu, đàn áp, bắt những người dân biểu tình bày tỏ lòng yêu nước một cách ôn hòa như : cuộc biểu tình ngày 9 và ngày 16/12/2007 để phản đối Trung Quốc có quyết định thành lập thành phố Tam Sa bao gồm hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam; cuộc biểu tình 29/4/2008, phản đối Trung Quốc chính trị hóa việc rước đuốc có liên quan đến việc sát nhập bất hợp pháp hai quần đảo HS – TS vào bản đồ của Trung Quốc.
· Chúng tôi nghĩ: Khẳng định về diện tích lãnh thổ, về vấn đề đường biên giới, vấn đề cột mốc là vấn đề hết sức hệ trọng. Vấn đề đó phải có tiếng nói của nhân dân tức là trưng cầu dân ý. Mặt khác, các quyết định của quốc hội vừa qua (nếu có) cũng không thể coi là hợp lòng dân vì khi thay đổi hiến pháp, thể chế này chưa từng bao giờ trưng cầu dân ý như quy định của hiến pháp đầu tiên năm 1946.
· Chúng tôi cũng như dư luận vô cùng phiền muộn trước vận mệnh của đất nước. Còn nhớ, tháng 12/2007 trong số chúng tôi cùng đứng tên một bức thư kêu gọi người dân có trách nhiệm trước vận mệnh đất nước – khi đó Trung quốc vừa thành lập Tam Sa. Sau đó ít lâu thầy giáo Vũ Hùng ( ở Hà Tây cũ ) đã trở thành người tù lương tâm vì đứng tên trong bức thư đó; nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, chị Phạm Thanh Nghiên (ở Hải phòng ), nhà thơ Trần Đức Thạch (ở Nghệ An ), sinh viên Ngô Quỳnh v.v… đang bị giam giữ cũng vì những lý do tương tự. Chúng tôi tin họ là những người vô tội.
Thầy giáo Vũ Văn Hùng hiện vẫn bị giam giữ tại trại giam số 1 Hà nội với số tù 4436Z . Thầy cũng là một trong số các thầy giáo viết thư ủng hộ sinh viên biểu tình chống thành l�p Tam sa của Trung quốc.
Thầy giáo Vũ Văn Hùng hiện vẫn bị giam giữ tại trại giam số 1 Hà nội với số tù 4436Z . Thầy cũng là một trong số các thầy giáo viết thư ủng hộ sinh viên biểu tình chống thành lập Tam sa của Trung quốc.
Trong thời khắc hệ trọng này chúng tôi kiến nghị:
1. Sớm công bố chính thức bản đồ phân định biên giới, biển, đảo giữa Việt Nam và Trung Quốc song song với việc công bố công khai bản đồ phân giới giữa chính quyền thực dân Pháp và triều đình nhà Thanh để đối chứng. Trong gần 100 năm thuộc địa, dưới sự cai trị và bảo hộ của đế quốc Pháp chẳng lẽ đất đai của quốc gia ngày nay khi có độc lập , chủ quyền lại có chu vi và diện tích nhỏ hơn hồi mất hết chủ quyền.
2.Quốc hội, những người có trách nhiệm phải rà soát và huỷ bỏ những điều khoản luật, thông tư, chỉ thị, nghị định, quyết định … không phù hợp với nội dung và tinh thần điều 69 của hiến pháp. Để nhân dân có quyền bày tỏ và thể hiện lòng yêu nước chính đáng một cách hòa bình của mình mà không bị cản trở, ngăn chặn, sách nhiễu …như đã từng chịu đựng khi các cuộc biểu tình ôn hòa của  sinh viên và các chiến sĩ dân chủ xảy ra trong những năm qua.
3. Nếu thực sự vì nước vì dân, Đảng và nhà nước CSVN nên cầu thị, tuân theo nguyện vọng của đại đa số ngưồi dân, tôn trọng thế trận lòng dân nhằm nâng cao sức đấu tranh của nhân dân một cách hòa bình và hữu hiệu để đòi lại những phần lãnh thổ, lãnh hải bị lấn chiếm mà vẫn giữ mối tình đoàn kết giữa nhân dân hai nước Việt – Trung. Đừng cố tình đẩy nhiều thế hệ người Việt Nam hôm nay cũng như mai sau vào những khó khăn không đáng có khi phải tranh đấu đòi lại chủ quyền đích thực của dân tộc mình với những hậu quả để lại tương đương hay nặng nề hơn công hàm năm 1958 của cố thủ tướng Phạm Văn Đồng, khi ông là đại diện đã đặt quyền lợi của đảng trên quyền lợi dân tộc, quyền lợi của chủ nghĩa cộng sản trên quyền lợi đất nước.
Một số giáo chức và CCB
ở khu vực Hà Đông – Hà Nội
đồng ký tên (14/01/2009)
Advertisements
Report this ad
Report this ad

16 January 2018

BẢN LÊN TIẾNG CỦA HỘI GIÁO CHỨC CHU VĂN AN VỀ VIỆC THẦY GIÁO VŨ VĂN HÙNG BỊ TẠM GIỮ, TẠM GIAM


                     Hình ảnh thầy giáo Vũ Văn Hùng trên sân NoU FC Hà Nội

    Trưa 4/1/2018, thầy giáo Vũ Văn Hùng (Vũ Hùng), cựu TNLT đi tham dự buổi gặp mặt kỷ niệm thành lập Hội Giáo chức Chu Văn An (HGCCVA). Sau khi buổi họp mặt buộc phải dừng và chia tay một cách bất thường thì thầy Vũ Hùng bị mất tích. Gia đình bạn bè gọi ĐT chỉ nghe chuông, không thấy trả lời, đi dò tìm hỏi CA, đến 10h đêm mới biết thầy đang bị giữ ở CA phường Thanh Xuân Bắc, quận Thanh Xuân Hà Nội. Khi đến nơi chị Mai (vợ VVH) thấy chồng mình bị còng tay, hỏi CA đang canh giữ lý do gì thì họ trả lời thầy Hùng “đâm người”, bạn bè hỏi thì họ trả lời “do say rượu đi xe máy đâm phải người ta, đang nhập viện”. Hỏi biên bản, người làm chứng thì đều trả lời vu vơ … Ngay sau khi gặp được chồng ở phường TXB, họ lập tức cho taxi đến áp tải thầy đi đâu gia đình bạn bè không ai biết, thầy chỉ kip nói với vợ, “anh bị gài bẩy, vu cáo”. Chị Mai xin đi theo họ ngăn lại, hỏi CA phường này chở đi đâu, được trả lời “không biết”. Đến sáng 5/1, chị Mai tiếp tục đến CA phường TXB hỏi, họ mới cho biết thầy bị đưa lên quận Thanh Xuân và cho số ĐT của điều tra viên Kim Minh Đức để liên lạc. Chị Mai tiếp tục đến CA quận Thanh Xuân tìm chồng, đến trưa mới nhận được thông báo của CA quận “về việc bắt người phạm tội quả tang”, tạm giữ thầy Hùng về “hành vi gây rối trật tự công cộng” điều 318 BLHS. Ngày 6/1, chị Mai cùng anh em bạn bè đã tìm gặp luật sư Ngô Anh Tuấn ký hợp đồng bảo vệ pháp lý cho thầy Hùng. Buổi chiều cùng ngày luật sư đã gọi điện đến CA để làm thủ tục pháp lý, nhưng phía CA với lý do là ngày nghỉ và hẹn đến chiều 8/1 mới làm việc. Đầu giờ chiều ngày 8/1, luật sư có mặt ở phòng trực CA quận, họ lại hẹn đến 3h mới làm việc. Làm xong thủ tục thì lý do hết giờ nên luật sư vẫn chưa được gặp thân chủ. Trưa 10/1, luật sư mới được vào gặp thân chủ (Vũ Hùng), còn chị Mai vẫn chưa được gặp chồng (mặc dù mọi thủ tục pháp lý đã làm xong từ chiều 8/1) nhưng với lý do “phải trình lãnh đạo xem xét mới được gặp”. Sau đó chị Mai đã nhiều lần ĐT và nhắn tin cho CA để hỏi về việc thăm gặp chồng nhưng không được trả lời. Mãi đến khoảng 3h20 chiều ngày 13/1(hết lệnh tạm giữ), chị Mai mới được vào thăm gặp chồng 5p  dưới sự giám sát chặt chẽ của CA, chỉ được hỏi thăm sức khỏe. Tối ngày 13/1, CA điện thoại cho chị Mai thông báo chồng chị có lệnh tạm giam. Chiều ngày 15/1, chị Mai đến CA quận mới nhận được thông báo bằng văn bản, chồng chị bị giam “về hành vi cố ý gây thương tích” theo điều 134 BLHS. Mọi thông tin từ phía thầy Hùng bị ngăn chặn, chỉ biết được sau buổi gặp mặt buộc phải chia tay bất đắc dĩ, ra bến xe buýt đợi xe về bị hai kẻ mặc thường phục bám sát, gây sự và lao vào tát thầy. Sau đó thầy Hùng đi xe buýt về cửa hàng chị gái, rồi tiếp tục đi bộ về nhà, gần đến nhà trên đoạn đường vắng, bị vây và bắt cóc.
    
     Những người có lương tri ai cũng biết rõ thầy giáo Vũ Văn Hùng là người có tấm lòng yêu nước nhiệt huyết, tích cực tham gia vận động cho dân chủ nhân quyền ở VN. Thầy là người hiền lành, tử tế, thẳng thắn, sống có tình có nghĩa chưa bao giờ gây hấn với ai. Trước đó thầy đã bị CA phiền nhiễu viết giấy triệu tập nhiều lần. Mặt khác, buổi gặp mặt kỷ niệm ngày thành lập hội đã được phía CA “quan tâm đặc biệt” từ nhiều ngày trước khi diễn ra. Mặc dù, mọi sinh hoạt luật pháp không cấm. Nhưng ngày họp mặt đã có nhiều thành viên không đến được bởi lý do bị câu lưu. Trong lúc gặp mặt nhiều an ninh đã xuất hiện trong và ngoài nhà hàng, thầy Hùng liên tục có ĐT từ phía an ninh quận Hà đông, sau đó chủ nhà hàng đột nhiên ra yêu cầu thanh toán để “lấy chỗ cho khách khác đến”. Mọi người buộc phải chia tay, thầy Hùng ra về thì xảy ra sự việc và diễn biến như chúng tôi đã trình bày trên. Ai cũng có thể nhận thấy, sự việc xảy ra đối với thầy Hùng là có cơ sở để nói, do dàn dựng và nó không nằm ngoài kế hoạch đàn áp dân chủ nhân quyền.
   
    Từ việc bắt cóc trái pháp luật, sau đó đến việc thông báo tạm giữ một tội, thông báo giam giữ lại tội khác, cung cách làm việc tùy tiện bất nhất và đến giờ mọi người cũng chưa được biết đối tượng cụ thể thầy Hùng “cố ý gây thương tích” như thông báo ngày 15/1 của phía CA.  Không biết sau này, họ định cáo buộc tội gì nữa khó ai có thể biết. Tất cả những gì diễn ra nếu không phải do dàn dựng, bắt cóc, vu cáo, quy chup người vô tôi để đạt mục đích không lương thiện thì ai là người chân chính có thể nói khác được điều này.
   
    Vậy Hội Giáo chức Chu Văn An khẩn thiết kêu gọi những người có lương tri, các cơ quan truyền thông trong và ngoài  nước, các tổ chức nhân quyền quốc tế, các cơ quan ngoại giao quan tâm lên tiếng yêu cầu công an của nhà cầm quyền CSVN trả tự do ngay lập tức cho thầy giáo Vũ Văn Hùng.
Chúng tôi xin chân thành cảm ơn sự quan tâm của quý vị !

                                                                                Hà nội, ngày 16/1/2018

                                                                                 HGCCVA đồng ký tên

VỞ DIỄN DỞ

Phạm Đình Trọng

Ông Trịnh Xuân Thanh phó chủ tịch một tỉnh miệt vườn châu thổ sông Cửu Long ngông nghênh cưỡi ô tô tiền tỉ mang biển số xanh của cơ quan chóp bu nhà nước cộng sản lượn lờ trước dân tỉnh lẻ Hậu Giang chỉ là thói trưởng giả học làm sang của những kẻ quyền cao, chức trọng, tiền nhiều mà văn hóa thấp kém, đức độ thiếu vẳng, những kẻ chỉ biết có sức mạnh của quyền lực và sức mạnh của đồng tiền, không biết đến sức mạnh của văn hóa, không biết đến giá trị của nhân văn.

Triều đại nào đến thời suy tàn cũng đều là thời của đám quan chức cơ hội, lòng tham ngự trị trong con người họ, nhân cách đã bỏ họ ra đi từ lâu. Lí tưởng sống thấp hèn, lí tưởng thẩm mĩ méo mó, những trưởng giả học làm sang nhan nhản trong đám quan chức của triều đại suy tàn như nấm tua tủa ngóc lên trên bãi cỏ mục sau cơn mưa. Đó là những ông quan đầu tỉnh, đầu huyện, đầu sở, đầu ngành đua nhau xây biệt phủ nghênh ngang, diêm dúa và kệch cỡm trên khắp đất nước còn quá nhiều người dân đang phải sống trong nghèo khổ, thiếu thốn.

Dù dát vàng hay dát bạc lấp lánh thì dưới mắt người dân những biệt phủ của đám quan chức vô lại đó chỉ dát bằng sự lố lăng, vô liêm sỉ. So với những biệt phủ đó thì chiếc ô tô vài tỉ đồng mang biển số xanh của ông Trịnh Xuân Thanh chỉ là con muỗi so với con voi. Vậy mà con muỗi Trịnh Xuân Thanh đã làm ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng nổi lôi đình hét các cơ quan pháp luật từ đảng đến nhà nước phải vào cuộc truy xét ông Thanh trong khi ông đảng trưởng lại bình thản bỏ qua những con voi khổng lồ của sự sa đọa, lố lăng, vô liêm sỉ.

Truy xét ông Trịnh Xuân Thanh vì Trịnh Xuân Thanh là vây cánh, là đầu mối của đường dây dẫn đến đối thủ chính trị Ba Dũng đã làm ông đảng trưởng phải nghẹn ngào nuốt mối hờn căm suốt bao năm, nuốt nỗi cay đắng từ nhiệm kì đảng trưởng khóa trước của ông.

Chiếc ô tô vài tỉ đồng của phó chủ tịch tỉnh Hậu Giang Trịnh Xuân Thanh là con muỗi tham nhũng.

Những biệt phủ diêm dúa trải rộng trên hàng ngàn mét vuông đất thênh thang của ông Trần Văn Truyền vốn là Tổng thanh tra Chính phủ, của ông Phạm Sỹ Quý đương nhiệm giám đốc sở Tài nguyên Môi trường Yên Bái, của ông Nguyễn Sỹ Kỳ, đương chức phó ban Nội chính tỉnh ủy Đắk Lak, của ông Nguyễn Đức Vượng đang là bí thư huyện ủy Duy Tiên, Hà Nam, của ông Phạm Thanh Hà đang ngồi ghế trưởng ban quản lí khu kinh tế Kon Tum, của ông Bùi Thanh Tùng chỉ giữ chức nhỏ trưởng phòng thuộc sở Lao động Thương binh Xã hội nhưng là quí tử của ông quan to Bùi Thanh Quyến bí thư tỉnh ủy Hải Dương .  .  . Đó là những con voi tham nhũng. 

Hàng trăm hecta đất sân bay Tân Sơn Nhất, sân bay Gia Lâm bị các tướng quân đội núp dưới cành lá ngụy trang quân đội làm kinh tế chiếm đoạt làm sân golf, làm nhà hàng, khách sạn kinh doanh kiếm lời cho nhóm lợi ích nhà binh, mặc cho sân bay Tân Sơn Nhất kẹt cứng dưới đất, kẹt cứng trên không, mặc cho ngành hàng không của đất nước bế tắc không thể mở thêm bãi đỗ để tăng chuyến, tăng lượng máy bay cất, hạ cánh, không thể có thêm đường băng để phát triển ngành hàng không, ngành kinh tế đang phát đạt, đang là thời thượng, mặc cho nhiều hãng hàng không nước ngoài phải rời bỏ sân bay Tân Sơn Nhất kẹt cứng để tìm đến sân bay các nước lân cận mở văn phòng, mở điểm trung chuyển, làm cho đất nước và ngành hàng không Việt Nam mất đi một nguồn thu hàng ngàn tỉ đồng mỗi năm. Chiếm cứ hàng trăm hecta đất sân bay khai thác kiếm lời riêng của một nhóm lợi ích, đó là con khủng long tham nhũng.

Đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng hét các cơ quan pháp luật phải truy xét con muỗi tham nhũng Trịnh Xuân Thanh nhưng lại không dám một lần hé răng đụng đến con khủng long tham nhũng biến hàng trăm hecta đất vàng sân bay của dân của nước thành đất sinh lời của riêng một nhóm lợi ích.

Nhiệm kì trước đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng đã lèo lái được Bộ Chính trị nhất trí kỉ luật đối thủ chính trị của ông là ủy viên Bộ Chính trị Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng khi đưa ra Ban Chấp hành trung ương biểu quyết việc kỉ luật đó thì lá phiếu của trên năm mươi phần trăm ủy viên trung ương đã bác bỏ. Không kỉ luật được ông Ba Dũng vì ở cương vị Thủ tướng ông Ba Dũng đã ban phát mưa móc, ban phát ân sủng, ban phát bổng lộc cho đám quan chức trong bộ máy hành pháp của ông. Mà những ông Bộ trưởng, tỉnh trưởng trong bộ máy hành pháp đó đều là những trung ương ủy viên, những người có quyền biểu quyết những vấn đề ông đảng trưởng đưa ra. Đây là bài học cay đắng nhớ đời với đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng về quyền năng của Ban Chấp hành trung ương. Trong 180 ủy viên trung ương chính thức có quyền biểu quyết của khóa XII đương nhiệm có tới 37 ủy viên trung ương mang hàm tướng, tá nhà binh. Bài học nhớ đời của khóa trước làm cho đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng không dám ho he làm mất lòng 37 lá phiếu, 37 cánh tay có quyền biểu quyết. Và con khủng long tham nhũng nuốt chửng hàng trăm hecta đất vàng sân bay Tân Sơn Nhất, sân bay Gia Lâm cứ lừng lững tồn tại.

Ông Đinh La Thăng, ông Trịnh Xuân Thanh làm thất thoát hàng ngàn tỉ đồng đều xảy ở nhiệm kì đại hội đảng khóa XI, khi ông Dũng đang đầy quyền lực và trong cái ô quyền lực ủy viên Bộ Chính trị, Thủ tướng Chính phủ của ông Dũng, ông Vũ Huy Hoàng đang mặc sức thao túng bộ lớn Công thương, ngang nhiên đưa con trai mới ngoài 20 tuổi vừa kết thúc cuộc đời du học vi vu, chưa làm được tích sự gì lên làm sếp lớn của công ty lớn rủng rỉnh tiền bạc nằm trong bộ của ông. Ông Thăng, ông Thanh cũng đang mặc sức thao túng, tùy tiện tung hoành ở tập đoàn dầu khí.

Quyền lực bảo kê của ông Dũng còn đó, ông Thăng, ông Thanh có làm thất thoát hàng ngàn tỉ đồng hay thất thoát hàng triệu tỉ đồng của dân của nước thì những kẻ tội phạm đó vẫn bình an và ung dung thăng tiến trên con đường công danh. Và ông Thăng đã hiên ngang bước vào Bộ Chính trị, rồi trở thành lãnh chúa của mảnh đất giầu có nhất nước, thanh thế nhất nước. Còn ông Thanh thì đầy hả hê, thỏa mãn trên bệ phóng phó chủ tịch tỉnh trù phú, vựa lúa, vựa cây trái Hậu Giang để rồi bệ phóng đó còn phóng ông lên cao nữa.

Nhưng đại hội đảng đưa ông Thăng vào Bộ Chính trị cũng là đại hội chấm dứt quyền lực của ông Ba Dũng, đại hội hoan hỉ tiễn ông Ba Dũng rời ghế quan chức không tử tế để về làm người dân tử tế.

Ông Dũng rời quyền lực tháng một, năm 2016, thì chỉ năm tháng sau, tháng sáu, năm 2016 ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng nổi lôi đình đòi truy xét chiếc ô tô tiền tỉ mang biển số xanh của ông Trịnh Xuân Thanh. Từ đó lòi ra việc thất thoát, thua lỗ hơn ba ngàn tỉ đồng của Tổng công ty xây lắp dầu khi do ông Thanh đứng đầu. Lòi tiếp ra những thất thoát trăm tỉ, ngàn tỉ đồng của tập đoàn dầu khí do ông Đinh La Thăng thống lĩnh. Lúc này con voi tham nhũng mới lộ ra và ông Thăng, ông Thanh trở thành bị cáo đầu vụ trong vụ đại án tham nhũng đang diễn ra ở pháp đình gây xôn xao cả nước.

Dông dải điểm lại vài sự việc để thấy cuộc sát phạt mang tên chống tham nhũng chỉ là vở diễn về vay trả nợ nần ân oán của triều cộng sản thời suy tàn. Và phiên tòa đang xử tội của ông Đinh La Thăng, ông Trịnh Xuân Thanh chỉ là một màn trong vở diễn do ông đảng trưởng đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tổng đạo diễn mà thôi.

Những con muỗi, con voi tham nhũng đã đủ làm kiệt quệ đất nước, làm khốn đốn, cùng quẫn người dân thì những con khủng long tham nhũng còn khủng khiếp như thế nào. Nhưng cuộc chiến chống tham nhũng chỉ truy xét con muỗi, con voi tham nhũng mà không đụng đến con khủng long tham nhũng thì đó là một vở diễn dở. Để người dân nhận ra hệ thống quyền lực đang diễn vở chống tham nhũng chứ không thực sự chống tham nhũng là cái dở nhỏ. Diễn để lấy lại lòng tin của người dân. Nhưng diễn dở, người dân càng mất lòng tin hơn là cái dở quá lớn!


 Ảnh.


Những con voi tham nhũng Vũ Huy Hoàng, Đinh La Thăng, Trinh Xuân Thanh vui vẻ quây quần quanh ông Thủ tướng đã tạo ra một Chính phủ tham nhũng kinh hoàng nhất, tàn phá đất nước khủng khiếp nhất từ trước đến nay, Chính phủ Nguyễn Tán Dũng!