Blog RFA
Song Chi
Vụ Trịnh Xuân Thanh có vẻ không chìm lắng đi như suy nghĩ,
đánh giá có phần chủ quan của nhà cầm quyền VN và đám dư luận viên ủng hộ vụ “bắt
cóc” Trịnh Xuân Thanh ngay trên đất Đức. Ngược lại, báo chí Đức đưa tin “Viện
Công tố liên bang Đức ở Karlsruhe nhập cuộc điều tra vụ một người Việt bị bắt
cóc tại Berlin. Tổng Biện lý Liên bang mở cuộc điều tra.” (“Verschleppung eines
VietnamesenGeneralbundesanwalt übernimmt Ermittlungen”, Spiegel online, ngày
10.8)
Như vậy vụ việc đã được chính phủ Đức đưa lên tầm có tính
cách nghiêm trọng, ảnh hưởng đến an ninh quốc gia như các trường hợp gián điệp,
khủng bố, các tội phạm chính trị cực đoan và xâm phạm công pháp quốc tế. Bên cạnh
đó, thái độ của nhà cầm quyền VN càng làm phía Đức bực tức thêm khi không trả lời
các câu hỏi của họ, không có một nhân vật cấp cao nào chính thức lên tiếng ngoại
trừ người phát ngôn Bộ Ngoại giao chỉ nói vỏn vẹn một câu “Chúng tôi rất tiếc”.
TV Đức cũng loan tin Tổng biện lý Đức điều tra vụ Trịnh Xuân
Thanh. Tin của Đài Truyền hình Đức ARD ngày 10.8: “Bundesanwaltschaft ermittelt
Vietnamese verschwunden – Geheimdienst im Spiel?” Tin của Đài truyền hình Đức
ZDF “Verschwundener Vietnamese Ein Fall für die Bundesanwaltschaft” (nguồn:
www.vietnam21.info)
Không những thế, có một chi tiết rất đáng chú ý là một nhân vật
có tên việt là Hồ Ngọc T. làm việc tại sở Liên bang Di dân và tỵ nạn của Đức
(BAMF-Bundesamt für Migration und Flüchtlinge) đã bị ban giám đốc sở Liên bang
Di dân và Tỵ nạn đình chỉ công việc để điều tra xem ông ta có liên quan gì đến
vụ TXT hay không. Mọi việc là từ những bài viết chỉ trích phản ứng, hành động của
chính phủ Đức và đứng về phía nhà nước cộng sản VN trong vụ TXT.
Các facebooker đã nhanh chóng tìm ra facebook của vị này và đọc
bài thì thấy rất rõ quan điểm của nhân vật “đồng chí” T. (Gọi theo cách gọi của
nhà văn Phạm Thị Hoài)
Hóa ra, đồng chí T. là là đảng viên đảng cộng sản, cựu chiến
binh, dũng sĩ chống Mỹ… Sau này sống ở Đức, làm việc tại một cơ quan rất “nhạy
cảm” là BAMF (cơ quan xét duyệt tỵ nạn cho người nước ngoài của Đức) nhưng đầu
óc, tư duy vẫn “đỏ rực một màu cờ cách mạng”, thường xuyên viết bài cho báo
Nhân Dân với quan điểm đứng về phía nhà cầm quyền VN, viết facebook ra vẻ khách
quan nhưng thực chất là khéo léo định hướng mọi người theo quan điểm của nhà cầm
quyền VN. Dù sống ở một quốc gia tự do, dân chủ, văn minh nhưng vẫn có những
quan điểm căm ghét nền dân chủ phương Tây, đặc biệt thù ghét chế độ VNCH, căm
thù các hoạt động đấu tranh của người Việt trong nước v.v….
Dựa trên những bài viết trên facebook của nhân vật và đặc thù
công việc của “đồng chí” T. (là nhân viên cơ quan BAMF, có quyền truy cập vào
các tập hồ sơ của người xin tỵ nạn và còn xem xét được sổ bộ đăng ký người nước
ngoài trong đó có đủ địa chỉ của người xin tỵ nạn), cảnh sát, an ninh Đức nghi
rằng ông này nhẹ nhất là đã để lộ nơi ở của TXT, đã tiết lộ những thông tin
trong lĩnh vực nghề nghiệp của mình trên facebook, hoặc nặng hơn có thể là cộng
tác với nhà cầm quyền VN trong vụ tìm bắt con mồi TXT.
Một thực tế là cho đến giờ phút này, có thể nói rằng ở bất cứ
nơi nào trên trái đất mà có cộng đồng người Việt sinh sống, thì chắc chắn sẽ có
những kẻ do nhà cầm quyền VN gài vào, làm tay sai, gián điệp, nằm vùng; hoặc nếu
không thì cũng là một dạng sống ở nước người, được nước sở tại cưu mang nhưng vẫn
mang tư tưởng, suy nghĩ không khác với đám dư luận viên trong nước bao nhiêu.
Không phải an ninh tình báo các nước người ta không biết hoặc không có cách để
biết, nhưng khi anh chưa làm gì có hại đến nước người ta thì không sao, còn khi
có chuyện họ sẽ sờ đến thôi.
Có khi từ vụ TXT mà lắm nhân vật như Nguyễn Đức T. Bí Thư Thứ
Nhất Đại Sứ Quán CSVN tại Đức đồng thời là cán bộ Tổng cục Tình báo Việt Nam ở
Berlin đã bị Chính phủ Đức trục xuất, tiếp theo là Hồ Ngọc T. có thể bị đuổi việc,
và có thể là một ổ nữa…Biết đâu trong đó có cả những kẻ mà nhà nước VN nuôi bao
năm, giấu kín thân phận để chờ khi có dịp là dùng đến!
Ông Tổng Trọng thường tỏ ra tâm đắc với cái phương pháp “đánh
chuột đừng để vỡ bình” nhưng xem ra chuyến này đổ bể tùm lum, phiền phức thật đấy,
ông Tổng nhỉ!
Thực sự mà nói, tôi không thích nhưng tôi có thể hiểu được vì
sao bọn công an, an ninh chìm nổi, dư luận viên, đám bồi bút văn nô cho tới
quan chức trong nước ra sức bênh vực chế độ do đảng cộng sản lãnh đạo ở VN và
chống lại tất cả những ai muốn thay đổi chế độ. Bởi vì đó là cuộc sống, là quyền
lợi của họ, chế độ này đã cho họ quá nhiều thứ, họ phải ca tụng, bảo vệ, chưa kể
họ sống trong nước, bị tuyên truyền nhồi sọ bao nhiêu năm mà lại không có đủ
ngoại ngữ, kiến thức để tìm hiểu sự thật.
Tôi khó chịu, có thể nói là khinh hơn nhiều những loại người
sau:
1. Sống ở nước ngoài lâu năm nhưng không tiếp thu, ảnh hưởng
được bất cứ cái gì hay ho, tiến bộ trong xã hội của người ta, vẫn giữ nguyên những
quan điểm bảo thủ, “đỏ rực” còn hơn bọn dư luận viên trong nước, vẫn ra sức
bênh vực chế độ cộng sản, chống lại mọi sự thay đổi.
2. Sống ở nước người ta, được nước sở tại cưu mang nhưng lại
cộng tác, làm việc cho nhà nước VN, làm gián điệp, tay sai cho cộng sản, làm dư
luận viên cao cấp viết những bài viết làm ra vẻ khách quan nhưng thực chất là
khéo léo tuyên truyền, định hướng theo đường lối, quan điểm của nhà cầm quyền
VN.
Bọn này nguy hiểm hơn bọn dư luận viên trong nước là vì có
ngoại ngữ, am hiểu tình hình xã hội, luật pháp nước sở tại, lại có bằng cấp, có
“mác” Việt kiều nên nhiều người tin, tưởng rằng họ khách quan, mà không biết rằng
đa phần cũng là dân cộng sản hoặc có gia đình thân nhân là cộng sản. Như đồng
chí T. ở Đức hay đồng chí Beo H. ở Mỹ. Điểm dễ nhận ra là tuy ra sức khen nước
sở tại nhưng cực kỳ căm ghét chế độ VNCH và phong trào đấu tranh đòi tự do dân
chủ cho VN. Đám này có khi chỉ là dư luận viên cao cấp, nhưng cũng có khi là
gián điệp, nằm vùng, tai mắt của nhà cầm quyền VN gài vào cộng đồng người Việt ở
nước ngoài.
3. Những người từng sống ở miền Nam VN trước kia, nhưng lại
thân Cộng, thuộc thành phần thứ ba, mà người miền Nam hay gọi là “ăn cơm quốc
gia thờ ma cộng sản” hay “đâm sau lưng các chiến sĩ”, sau này sống ở nước ngoài
nhưng đầu óc vẫn không thay đổi. Thật lạ lùng là hồi xưa thì có thể nói là họ
không hiểu gì về cộng sản nên “mê” cộng sản, quay sang phá hoại chế độ VNCH từ
trong lòng phá ra, nhưng bây giờ sau nhiều năm, chế độ do đảng cộng sản lãnh đạo
đã bộc lộ hết tất cả sự tồi tệ, bản chất dối trá, buôn dân bán nước, hèn với giặc
ác với dân, mà vẫn có những người thuộc thành phần này bênh vực.
Không ít người trong số này là trí thức, có học, thậm chí tự
xưng là nhà thơ nhà văn nhà nghiên cứu nọ kia, sống ở nước người hưởng không
khí tự do, dân chủ, hưởng đủ mọi quyền lợi, nhưng vẫn đi về VN, và nếu được gặp
gỡ, bắt tay quan này quan kia hay được nhà nước VN chiếu cố cho in một quyền
sách, cho ngồi trong Hội Việt kiều yêu nước, hạ cố hỏi ý kiến nọ kia…thì lấy
làm vinh dự, hãnh diện, càng ra sức ngợi khen chế độ. Loại này theo thiển ý của
tôi là đáng khinh nhất!
Chợt nghĩ, bà con mình sống ở nước ngoài nếu có đấu tranh về
những vấn đề trong nước thì không sao bằng được người trong nước, nhưng thế mạnh
của bà con lại là chỗ này đây: phát hiện ra cái đám dư luận viên cao cấp, đám
gián điệp nằm vùng, tai mắt của nhà cầm quyền, hay đám “ăn cơm xứ tư bản thờ ma
xứ thiên đường”, tố cáo họ với nước sở tại đề làm trong sạch bớt cộng đồng, bớt
đi những kẻ phá hoại ngầm này.
Có một điều an ủi là chỉ trừ khi bạn/anh không viết lách bất
cứ thứ gì, dấu mình rất kỹ, rất kín tiếng, đúng theo kiểu “điệp viên” thực sự,
thì không ai biết/hiểu được bạn, còn nếu bạn có viết lách, có sử dụng mạng xã hội
thì không chóng thì muộn người khác cũng nhận ra bạn là ai, đứng ở vị trí nào,
phe nào qua những bài viết, những comment, hoặc những gì bạn bấm like. Facebook
“lột mặt” hết, không dấu mãi được.
Câu hỏi không phải chỉ là chúng ta sống ở đời, phải sống cho
minh bạch, rõ ràng, “không thờ hai chủ, không đi hai hàng”, mà còn là bạn đứng
về phía nào? Về phía kẻ bị trị hay về phía người dân, phe nước mắt? Bạn ủng hộ
mặt trời hay bóng đêm, ủng hộ một thể chế tự do, dân chủ, tiến bộ, tôn trọng
con người, thượng tôn pháp luật hay ủng hộ một thể chế độc tài. lạc hậu, phản động,
chà đạp lên quyền con người, luôn luôn đặt quyền lợi của đảng, của đám người
cai trị lên trên quyền lợi của đất nước, dân tộc, một thể chế đã và đang dẫn đất
nước này, dân tộc này trở thành một quốc gia nghèo đói, tụt hậu, thua xa các nước
khác và càng ngày càng lệ thuộc nặng nề, thậm chí có nguy cơ đánh mất chủ quyền,
độc lập, toàn vẹn lãnh thổ vào tay giặc phương Bắc?
Chọn thế đứng nào là tùy bạn, chỉ có điều đừng nghĩ là những
gì bạn viết, bạn làm ngày hôm nay, ngày mai có thể xóa sạch dấu tích, trong thời
đại internet và toàn cầu hóa này.
..........
Ông Hồ Ngọc Thắng trong chuyến thăm đảo Trường Sa Lớn, tháng
4-2015. Ảnh: Mỹ Hạnh/ báo QĐND
No comments:
Post a Comment