PHẠM
ĐÌNH TRỌNG
LẤY
ĐẤU TỐ THAY CHO LUẬT PHÁP, LẤY QUYỀN UY THAY CHO LẼ PHẢI CHỈ DIỄN RA Ở XÃ HỘI
MÔNG MUỘI CHƯA CÓ PHÁP LUẬT. CÔNG NGHIỆP HÓA, HIỆN ĐẠI HÓA ĐẤT NƯỚC BẰNG HÀNH XỬ
VÔ PHÁP LUẬT, LẤY ĐẤU TỐ THAY CHO PHÁP LUẬT, LẤY QUYỀN UY THAY CHO LẼ PHẢI THÌ
LỐI HÀNH XỬ ĐÓ CHỈ ĐƯA XÃ HỘI LÙI VỀ THỜI HỒNG HOANG MÔNG MUỘI, LÀM SAO CÓ THỂ CÔNG NGHIỆP HÓA, HIỆN ĐẠI HÓA!
Trong
thảm họa của đất nước, biển bị đầu độc, cá chết xếp lớp dưới đáy biển và cá chết
nổi trắng thê lương, dày đặc trên mặt biển trải dải hàng trăm kilomet thì một trang
mạng cá nhân của một người làm truyền thông chia sè một clip của đài truyền
hình cấp nhà nước về cái chết của cá ở vùng biển bị đầu độc là việc quá nhỏ nhặt,
thường tình và chính đáng. Đó là quyền tư do báo chí, tự do tư tưởng, tự do
ngôn luận, tự do biểu đạt chính kiến đã được hiến định, không vi phạm bất cứ điều
luật tố tụng hình sự nào.
Liên
tiếp hai máy bay hiện đại nhất, kì vọng nhất của đất nước gặp nạn ngoài biển,
máy bay tan tành, cả chục người đang là nhân lực quí hiếm của đất nước chết thảm
theo máy bay. Đồng cảm, chia sẻ với nỗi đau, nỗi bất an lớn đó của đất nước, trang
facebook của nhóm nhà báo trẻ đã đưa ra các tình huống: Máy bay bị bắn; Máy bay
bị giông lốc quật xuống biển vỡ tan; Máy bay chất lượng kém do tham nhũng trong
ngành quốc phòng luôn bị đóng dấu mật .
. ., để các nhà báo thảo luận vì
sao chiếc máy bay thứ hai là máy bay tuần tra, trinh sát hiện đại, đắt tiền
Casa 212, có tính ổn định, an toàn cao nhưng vừa bay ra biển đã tan xác. Diễn
đàn đó của trang facebook cũng chỉ là một sinh hoạt dân sự lành mạnh, bình thường,
quá nhỏ nhặt, thường tình và hợp pháp.
Dồn
dập những tai ương ngoài biển cướp đi mạng sống của hàng ngàn dân lành, cướp nguồn
sống của hàng triệu người dân đánh cá. Kéo dài đã nhiều năm vấn nạn cướp đất,
cướp đi nguồn sống của hàng vạn gia đình nông dân trên khắp cả nước. Liên tiếp
những sự biến thách thức nghiêm trọng an ninh đất nước, nỗi đau mất lãnh thổ
thiêng liêng đã diễn ra và đang hiển hiện nguy cơ mất cả giang sơn gấm vóc, mất
cả nòi giống Lạc Hồng. Lồ lộ quá nhiều quan chức hư đốn ngang nhiên tham nhũng
của cải của nước, tham nhũng quyền lực của dân, vô liêm sỉ và trắng trợn thách
thức người dân khi đưa những đứa con non nớt, công tử bột, cuộc đời trống rỗng,
chưa thử thách, rèn luyện, chưa công tích, đóng góp, không một chút năng lực quản
lí, lãnh đạo vào những vị trí nắm quyền lực lớn của nhà nước và nắm hàng ngàn tỉ
đồng tiền vốn làm ăn sinh lời của dân để rồi quyền lực của dân trở thành quyền
lực của riêng con ông cháu cha, nền hành chính nước nhà khép kín âm u, trì trệ,
cồng kềnh, quan liêu, chỉ biết hành dân, để rồi hàng trăm, hàng ngàn tỉ đồng vốn
liếng là mồ hôi nước mắt của dân, là máu của nền kinh tế đất nước bị thất thoát,
thua lỗ, mất mát dễ dàng, mau lẹ. Trước những tai họa và vấn nạn nguy khốn như
vậy thì cả hệ thống truyền thông hùng hậu của nhà nước lạnh lùng làm ngơ, bình
chân như vại nhưng lại quá xăng xái, sôi sục bất thường khi lôi hai sự việc cỏn
con, vụn vặt, thường tình, hợp pháp kia ra hằn học xét nét, gay gắt lên án.
Đài
truyền hình quốc gia hùng hổ huy động cả một đội ngũ những nhà báo, nhà thơ, tiến
sĩ vào một chương trình truyền hình kéo dài cả tiếng để áp đảo, cật vấn, tra hỏi,
truy bức một người đơn độc: “Động cơ gì? Động cơ gì mà chia sẻ clip cá chết?”,
biến một chương trình truyền hình văn hóa xã hội thành màn đấu tố sôi sục, ngột
ngạt và lạc lõng giữa kỉ nguyên dân chủ và văn minh tin học. Xu thế dân chủ hóa
cho người dân được làm mọi việc pháp luật không cấm và công nghệ thông tin đã
xóa đi mọi khoảng cách không gian và thời gian, đưa người dân tiếp cận với mọi
thông tin, mọi sự thật.
Tờ
báo đã coi phẩm chất một nhà báo cần có suy nghĩ, có tư duy, có chính kiến
riêng phải như phẩm chất một con chó chỉ biết có miếng ăn và sự trung thành với
miếng ăn, tờ báo với tổng biên tập có phẩm chất của con chó mà họ cho là cao
quí đó đã hô lên hiệu lệnh khởi xướng cuộc đấu tố, luận tội diễn đàn Nhà Báo Trẻ
đã dùng từ “tan xác” với chiếc máy bay Casa 212 bị nạn ngoài biển và những tờ
báo quốc doanh cũng có phẩm chất như tờ báo khởi xướng cùng với những tướng
lãnh võ biền một sao, hai sao, những nhà báo, nhà thơ, tiến sĩ, quan chức và cả
bộ máy quyền lực nhà nước ào ào lao vào cuộc đấu tố, luận tội từ “tan xác” quá
nhỏ nhặt, thường tình trên diễn đàn Nhà Báo Trẻ kia.
Cuộc
đấu tố những nghệ sĩ, những nhà văn hóa, nhà khoa học trong vụ Nhân Văn – Giai
Phậm, cuộc đấu tố những nhân cách trung thực, những trí tuệ chói sáng, những
khí phách trung kiên trong vụ án Xét lại chống lại sự lạc lối đi theo tư tưởng
Mao của đảng cộng sản đã đánh tan tác một thế hệ trí thức tài năng vừa hình
thành đội ngũ đi đầu, mở đường cho sự phát triển của đất nước. Hậu quả cuộc đấu
tố nặng nề đến mức đội ngũ trí thức bị đánh tan tác cho đến tận hôm nay vẫn mamh
mún, liêu xiêu, ngơ ngác, lơ láo chưa hoàn hồn, cho đến hôm nay chỉ có những cá
nhân trí thức ít ỏi, nhỏ bé, lẻ loi, đơn độc và rúm ró trong sợ hãi, không có một
đội ngũ trí thức đủ mạnh, đủ dũng khí, bản lĩnh định hướng, soi sáng con đường
đi cho đất nước.
Cải
cách ruộng đất phát động số đông nông dân không thước đất cắm dùi, chỉ biết cắm
mặt làm thuê, nghèo khổ, mù chữ vào cuộc đấu tố, bức hại những người chủ đất giỏi
giang biết tổ chức sản xuất làm ra của cải nuôi cả xã hội. Bục đấu tố nào cũng
liền kề pháp trường giữa cánh đồng và hàng trăm ngàn chủ đất lương thiện có
công lớn với dân với nước đã bị dẫn từ bục đấu tố ra pháp trường nhận lấy cái
chết tức tưởi. Dù vị tư lệnh tối cao cuộc cải cách ruộng đất có đứng trên diễn
đàn Quốc hội trình diễn màn xin lỗi mùi mẫm ứa nước mắt nhận sai lầm của cuộc đấu
tố tàn bạo, man rợ trong cải cách ruộng đất thì cuộc đấu tố đó đã đánh một đòn
chí tử làm tan rã, li tán khối đoàn kết đùm bọc của dân tộc Việt Nam, để lại hậu
quả cho đến tận hôm nay vẫn chưa thể hàn gắn, dân tộc Việt Nam vẫn li tán trong
phân chia giai cấp, trong khác biệt ý thức hệ, để lại một nỗi đau, một vết nhơ
hằn sâu mãi mãi trong lịch sử Việt Nam đã có quá nhiều đau khổ.
Những
người chồm chồm nhảy lên đấu tố những chủ đất có công tổ chức sản xuất tạo ra
miếng ăn nuôi xã hội, nuôi cuộc kháng chiến chống Pháp là những người nông dân
chân đất áo đụp, nghèo khổ, mù chữ, làm thuê. Còn những người xăng xái xông ra
đấu tố “Động cơ gì? Động cơ gì mà chia sẻ clip cá chết?”, những tướng lĩnh,
quan chức, nhà nọ, nhà kia hằm hè kết tội diễn đàn Nhà Báo Trẻ chỉ vì chữ “tan
xác” đều là những người xúng xính với quần là, áo lượt, đều bằng cấp đầy mình,
học hàm học vị chót vót nhưng hành xử của họ vẫn không khác những người nông
dân chân đất, áo đụp, mù chữ, vẫn chưa đủ nhân cách và tri thức làm chủ con người
mình, vẫn chỉ là đám đông, là công cụ của những phong trào, những chiến dịch và
căn tính nông dân thời manh mún, hủ lậu vẫn làm chủ, chi phối, dẫn dắt họ!
Lấy
đấu tố thay cho luật pháp, lấy quyền uy thay cho lẽ phải, chỉ diễn ra ở xã hội
mông muội chưa có pháp luật. Công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước bằng hành xử
vô pháp luật, lấy đấu tố thay cho pháp luật, lấy quyền uy thay cho lẽ phải thì
lối hành xử đó chỉ đưa xã hội về thời hồng hoang mông muội, làm sao có thể công
nghiệp hóa, hiện đại hóa!
No comments:
Post a Comment